Năm người Nguyệt Hoa Tông đổ bộ trước cứ điểm Phong Vân Các, Lăng Miểu đứng ở vị trí tiên phong. Các đệ tử trong sơn động không nhìn rõ biểu cảm trên khuôn mặt của nàng. Giang Mộc Dao mắt hơi mở to, không hiểu sao, theo bản năng, nàng hồi tưởng lại cảnh không lâu trước đây, nàng mang theo cả một đống Yêu tộc hoành hành ngang ngược trong Sinh La Thành.
Ngoài khoảng đất trống trước sơn động, Lăng Miểu kéo Huyền Thiết Đại Kiếm, ngọt ngào cười với mấy người trong động. "Buổi tối tốt lành nha, các sư huynh sư tỷ."
Sắc mặt các đệ tử Phong Vân Các đồng loạt tối sầm lại, trong lòng thầm kêu không ổn. Đại sư huynh ra ngoài lâu như vậy mà không thấy về, ngược lại Lăng Miểu lại dẫn người đến tận cửa trước, chuyện gì đã xảy ra trong đó thì không cần nói cũng biết.
Kỳ Phong cảnh giác nhìn Lăng Miểu: "Sao lại là ngươi, đại sư huynh của chúng ta đâu rồi?"
Lăng Miểu cắm Huyền Thiết Đại Kiếm xuống đất cạnh bên, chống nạnh ngửa mặt lên trời cười phá lên, trông chẳng khác nào một ác bá chính hiệu. "Nha , ai cũng tự thân khó bảo toàn, ngươi còn bận tâm đại sư huynh của mình à. Ngoan ngoãn giao hết linh thạch đánh dấu ra đây đi! Khặc khặc khặc khặc!"
Mọi người ngượng ngùng. Bạch Sơ Lạc nhỏ giọng nhắc nhở: "Tiểu sư muội! Chú ý cách nói chuyện của muội! Muội không phải vai phản diện!"
"Ối ối xin lỗi, xúc động quá, xúc động quá!" Lăng Miểu ho hai tiếng, ra vẻ trẻ nhỏ dễ bảo, chính thức lên tiếng lần nữa. "Khụ khụ, ý ta là, làm phiền các ngươi muộn thế này, chúng ta đều là người đàng hoàng, không muốn đánh nhau, xin các ngươi chủ động giao linh thạch đánh dấu ra, sau đó cút khỏi sơn động của mình, cảm ơn đã hợp tác."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT