Lăng Miểu một bên khóe miệng nhếch lên, quái dị nhìn cái đĩa sắt lớn trên tay Huyền Tứ, cười nói: "Thật không hổ là nhị sư huynh! Đồ huynh làm ra đúng là lợi hại! Bội phục bội phục!"
Huyền Tứ vẫn chưa chú ý tới biểu cảm quỷ dị của nàng. Hắn hiếm khi vận động mạnh đến thế, sau khi thu về đĩa sắt lớn, thở hổn hển mấy hơi, liền vừa tháo lá bùa tăng lực và bùa tăng tốc trên cổ tay, vừa tự mãn bắt đầu khen ngợi bản thân. "Đương nhiên rồi, nhị sư huynh ta nói thế nào cũng là thiên tài song tu mà!"
"Ừ ừ!" Lăng Miểu rất cổ vũ, sau đó, nàng nhẹ nhàng vươn tay túm một cái, liền lấy được cái đĩa sắt lớn mà Huyền Tứ vừa thu về tay, còn chưa kịp tháo bỏ lá bùa và chú văn.
Cầm đĩa sắt, nàng quay người liền dẫn theo Lâm Thiên Trừng và Bạch Sơ Lạc đi. "Tam sư tỷ, tứ sư huynh, chúng ta đi thôi!" Hai người rất nể tình mà đi theo nàng rời đi.
Dưới ánh mắt ngỡ ngàng của Huyền Tứ, ba người đi về một hướng vài bước, Lăng Miểu mới quay đầu vẫy tay về phía họ. "Vậy chúng ta đi tìm những linh thực bình thường trong đan phương nha! Chúng ta đi về phía đông, đại sư huynh và nhị sư huynh đi về phía tây, Xích Huyết Thảo xin nhờ đại sư huynh và nhị sư huynh!"
Ba người vô cùng vui vẻ đi xa. Đoạn Vân Chu và Huyền Tứ nhìn theo ba người rời đi, đứng tại chỗ vài giây. Huyền Tứ u sầu lên tiếng: "Đại sư huynh, huynh thấy tiểu sư muội nàng cướp đồ của ta không?"
Đoạn Vân Chu: "... Thấy mà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play