Lăng Vũ, với ánh mắt đã không còn đọng lại những cảm xúc phức tạp vừa rồi, u ám nhìn Trình Cẩm Thư và Bạch Cảnh, cười lạnh một tiếng, sự khinh thường trong mắt không hề che giấu. “Ha ha ha ha, đau ta? Ngươi đang đùa với ta đấy à? Ngươi muốn đau ta cũng phải có thực lực chứ?”
“Ngươi, và cả Bạch Cảnh nữa, lần nào cũng hùng hồn nói muốn giúp ta đòi lại công bằng, nhưng lần nào chẳng bị quỷ Lăng Miểu đánh cho te tua như chó?”
“Hai tên phế vật các ngươi chẳng qua chỉ mượn danh ta đi bôi nhọ thôi, không có chút thực lực nào thì sủng cái rắm gì mà sủng!” Dù sao cũng đã đến nước này, Lăng Vũ dứt khoát đem những lời vẫn luôn nghẹn trong lòng, một lần nói ra cho thỏa thích.
“…” Trình Cẩm Thư và Bạch Cảnh mặt xám như tro tàn, nhưng cố tình lại không nói được một câu nào.
Phương Trục Trần cười lạnh một tiếng, trong mắt nhìn Lăng Vũ chỉ còn lại sự sắc bén. “Lăng Vũ, tư vị làm phản đồ có tốt không? Ngươi cũng biết, chính đạo làm phản, sẽ bị trời phạt!”
Sự xa lạ và sắc bén trong mắt Phương Trục Trần đâm sâu vào Lăng Vũ. Lăng Vũ nắm chặt hai nắm đấm, thê lương mở miệng: “Ta chỉ là chọn một nơi càng biết trân trọng ta! Hắn so ngươi càng biết ta muốn gì! Cũng so ngươi càng biết đau lòng ta!”
Nàng không màng khóe mắt không ngừng chảy xuống nước mắt, quật cường nhìn thẳng vào Phương Trục Trần một lúc lâu, rồi đột nhiên cười: “Vẫn là ngươi cảm thấy, ta nên ở lại, tùy ý các ngươi ức hiếp và chà đạp ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT