Lâm Hạ không lên tiếng, thành thật uống đan dược.
Lăng Miểu chú ý thấy, tầm mắt của con gà đang dệt vải cũng dính vào nồi đan dược kia, khóe miệng gà còn đang chảy nước dãi.
Gà: Thơm quá! Nồi đan dược này! Thơm quá!
Lăng Miểu hào phóng cười, cầm một viên ném cho con gà kia, gà nhanh chóng vươn đầu mổ lấy. Ngay sau đó, đôi mắt gà lập tức trợn tròn, sáng lấp lánh, vừa nước mắt như mưa tuôn rơi, vừa ngẩng đầu ‘ha ha ha’ kêu không ngừng! Nó cảm thấy toàn thân mình đều vô cùng sảng khoái, cứ như thể đã đến Tiên giới vậy! Đây quả thực là, mỹ vị nhân gian a!
“…” Lăng Hạ nhìn cảnh này, lại một lần nữa rơi vào trầm mặc.
Hắn nhớ rõ, đan dược, đặc biệt là loại đan dược thượng phẩm phẩm chất siêu tốt này, là thứ cực kỳ trân quý, ngàn vàng khó cầu! Chắc không đến nỗi hắn hôn mê một thời gian, đan dược đã mất giá đâu.
Lâm Hạ khóe mắt co giật không ngừng, không nhịn được lại một lần nữa mở miệng nói, phản đối cảnh tượng huyễn hoặc trước mắt: “Lăng Miểu!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play