Năm 25 tuổi, còn không tới 1 năm nữa.
Còn không tới 1 năm, Phương Viễn sẽ hoàn thành sứ mệnh ngắn ngủi của cuộc đời mình, rồi sau đó chết đi.
Không ai biết lúc đó sẽ như thế nào, cậu ấy thình lình biến mất? Hay chết đột ngột bất đắc kỳ tử? Hoặc có một tai nạn từ trên trời rơi xuống đang chờ cậu ấy?
Phương Đông từng vô số lần cầu nguyện thời gian hãy dừng lại, trái lại là Phương Viễn, vẫn tỏ ra thuận theo tự nhiên, vẫn sinh hoạt và làm việc như bình thường, chưa từng tỏ ra bất cứ vẻ sợ hãi nào.
Trong một năm này, Phương Viễn đã đưa vợ chồng nhà họ Phương đi làm giấy tờ công chứng cho tặng tài sản mấy bận, chủ yếu là về nhà cửa. Cậu ấy nói riêng với Phương Đông, cậu ấy làm như vậy là để tránh chuyện thừa kế, bởi vì bọn họ không có quan hệ máu mủ hay nhận nuôi. Nhưng đồng thời, cậu ấy cũng phải chú ý đến cách làm, không thể chuyển nhượng trực tiếp nhiều nhà cửa và toàn bộ tài sản, sợ sẽ vô tình gây ra rắc rối khác.
Quà tặng quá quý giá, cho dù từng giúp đỡ nuôi dưỡng Phương Viễn thì vợ chồng nhà họ Phương vẫn không yên tâm, cảm thấy mình chiếm hời quá nhiều.
Phương Viễn ngồi bên cạnh bọn họ, nắm tay mẹ và kể về chuyện hồi nhỏ, kể về lúc khi ở viện phúc lợi, chờ mong ngày chủ nhật mỗi tuần đi công viên với bọn họ, được các bạn khác ngưỡng mộ... Cậu ấy nói với họ: Con làm những chuyện này không phải vì để báo đáp, không phải vì để trả ơn, cũng không phải vì sĩ diện, mà vì con rất yêu quý mọi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT