Hội nghị tuyên dương đại lý đồ điện gia dụng Lão Sư Phụ lần thứ nhất được tổ chức vào ngày 25 tháng 12. Bàng Dũng đã bắt đầu công tác chuẩn bị trước, từ phần thưởng, khách sạn, đến nhân viên lễ tân các kiểu cũng đã được sắp xếp ổn thỏa.

Khi Diệp Mạn quay trở lại thành phố Phụng Hà thì mọi thứ đều đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần đợi các đại lý đến nữa thôi.

Cô kiểm tra lại một lượt, sau khi chắc chắn không có sai sót gì thì không can thiệp vào chuyện này nữa.

Đến ngày 22 tháng 12, lần lượt có các đại lý đến, Bàng Dũng đã sắp xếp một đội ngũ nhân viên tiếp tân được huấn luyện bài bản tiếp đón bọn họ ở ngay cửa khách sạn. Vì còn hai, ba ngày nữa mới đến thời gian chính thức diễn ra đại hội nên các đại lý cũng không thể cứ mốc meo trong khách sạn mãi, khó có dịp bọn họ được đến thành phố Phụng Hà, chắc chắn phải có nhu cầu ra ngoài vui chơi và mua sắm.

Vì vậy Bàng Dũng đã cho người chuẩn bị bản đồ của thành phố Phụng Hà, hướng dẫn du lịch và danh sách những nơi nổi tiếng và đặc sản địa phương,... để ở lối vào khách sạn, cung cấp cho những người của đại lý có nhu cầu ra ngoài thì lấy dùng.

Tất cả mọi chuyện đều đang diễn ra đây vào đấy.

Đến ngày 24 tháng 12, Diệp Mạn hỏi tiến độ của Bàng Dũng: “Tất cả các đại lý đã đến hết chưa?”

Bàng Dũng lấy danh sách ra, nhìn lướt qua một lượt rồi đáp: “Chưa đến hết, đến giờ thì mới có 45 đại lý.”

Diệp Mạn cau mày: “Chúng ta gửi thư mời đến tổng cộng 60 đại lý mà, tại sao lại chỉ có ba phần tư người được mời đến, còn lại 15 đại lý kia thế nào rồi, có thể liên lạc với bọn họ được không?”

Bàng Dũng nắm chặt danh sách, nói: “Đã liên lạc với tất cả bọn họ rồi, trong đó thì 4 đại lý đã xuất phát, bây giờ vẫn đang trên đường đến, đêm nay hoặc sáng mai mới đến nơi. Còn 11 đại lý còn lại thì có lẽ là họ cảm thấy không có cơ hội giành giải thưởng lớn nên không muốn đến tham gia, cũng có đại lý không thấy hứng thú với đại hội của chúng ta nên không có ý định đến tham gia.”

“Vậy sao? Đưa tôi xem một chút.” Diệp Mạn giơ tay nhận lấy danh sách từ Bàng Dũng, quả nhiên là đánh rồi xoa, 11 đại lý không có ý định đến tham gia đại hội lần này đều có doanh số bán hàng nằm ở đoạn sau các đại lý, thứ hạng khoảng tầm 30-60.

Thật ra thì doanh thu và lợi nhuận của họ cũng rất tốt nhưng chắc chắn sẽ không giành được giải thưởng lớn, có lẽ chỉ vui chơi miễn phí trong thành phố Phụng Hà vài ngày không đủ sức hấp dẫn với bọn họ. Dù sao thì đi một quãng đường dài mà xa cũng rất cực khổ, thà ở lại cửa hàng có khi còn bán thêm được mấy đồ điện gia dụng.

Diệp Mạn trả lại danh sách cho Bàng Dũng, nói: “Họ không đến cũng không sao, nhưng chúng ta cũng cần phải duy trì mối quan hệ tốt với các đại lý, nhất là các đại lý có thành tích tốt hơn, lát nữa gửi huy chương đại lý xuất sắc và quà kỷ niệm cho bọn họ, thể hiện chúng ta coi trọng bọn họ.”

Bàng Dũng gật đầu, đáp: “Được rồi, sau khi họp xong tôi sẽ gửi những món quà đó qua.”

“Ừm, đến lúc đó tôi sẽ viết một lá thư tay để cảm ơn.” Diệp Mạn nói thêm. Những đại lý ở đây cũng là những người khá giàu có, những thứ nhỏ nhặt không thể gây ấn tượng với họ được, có lẽ lúc này họ còn quan tâm đến thể diện hơn, chính là các loại cảm giác được người ta coi trọng.

Bàng Dũng cười gật đầu, nói: “Cô suy nghĩ chu toàn thật, được, để tôi chuẩn bị mấy chiếc hộp đẹp đẹp chút rồi gửi luôn cho bọn họ.”

Hai người đang phấn khích trò chuyện với nhau thì Chu Kiến Tân đột nhiên đi tới.

Bàng Dũng nhìn thấy cậu ta đứng ở cửa ra vào, vô cùng khó hiểu hỏi: “Kiến Tân, không phải tôi bảo cậu phụ trách tiếp khách đại lý ở khách sạn sao? Sao cậu lại ra đây, có chuyện gì bên chỗ đại lý sao?”

Ban đầu Chu Kiến Tân chạy cùng Bàng Dũng khắp nơi, liên lạc với mấy người bên đại lý, trừ Bàng Dũng thì cậu ta là người hiểu rõ các đại lý nhất, vì thế nên được sắp xếp làm người phụ trách tiếp đại các đại lý ở khách sạn.

Chu Kiến Tân do dự mấy giây mới bước vào trong văn phòng, gãi đầu nói: “Giám đốc Diệp, anh Bàng, không biết có phải là do tôi gặp ảo giác không, nhưng tôi cảm thấy đám người thương gia đại lý này rất kỳ lạ.”

Nghe vậy, Bàng Dũng và Diệp Mạn lập tức quan tâm, hai người nghiêm túc nhìn Chu Kiến Tân: “Cậu phát hiện ra chuyện gì rồi, cứ ngồi đi, từ từ nói.”

Chu Kiến Tân ngồi xuống chiếc ghế đặt bên cạnh Bàng Dũng, phiền não nói: “Lúc đám thương gia đó mới đến là vào ngày 22, bọn họ đều ăn ở khách sạn. Nhưng bắt đầu từ ngày hôm qua thì có một số người trong số đó không ăn bữa trưa và bữa tối ở khách sạn, đến trưa hôm nay thì người ăn ở khách sạn cũng chẳng có mấy ai, rất nhiều đại lý đều ra ngoài rồi, đến bây giờ vẫn chưa về.”

Diệp Mạn nhướng mày: “Vậy thì sao? Chắc là bọn họ ra ngoài ăn hết rồi.”

Dù sao cũng chẳng mấy khi đến thành phố Phụng Hà một chuyến, làm sao có thể ăn mãi trong khách sạn được, chắc chắn là phải ra ngoài thưởng thức các món ăn bên ngoài chứ.

Bàng Dũng cũng gật đầu, nói: “Đúng vậy, năm nay mấy người đại lý đó cũng kiếm được tiền đầy ví, cũng chẳng thiếu mấy đồng tiền, có bữa cơm mà thôi. Mỗi chuyện này cũng không nói lên vấn đề gì, còn có chuyện gì khác không? Cậu nghĩ kỹ lại xem.”

Chu Kiến Tân vò vò tóc, hỏi Bàng Dũng: “Anh Bàng, những người khác ra ngoài ăn thì cũng hợp lý đấy, truyện đăng ở ứng dụng t y t đọc miễn phí nhưng hôm qua Long lão tam không ăn tối ở khách sạn, trưa nay cũng không trở lại khách sạn ăn cơm, anh có thấy chuyện này bình thường không?”

“Long lão tam cũng không trở lại ăn sao?” Cả khuôn mặt của Bàng Dũng tràn đầy sự kinh ngạc.

Chu Kiến Tân gật đầu: “Đúng vậy, anh ta cũng không quay lại. Hơn nữa, hôm qua tôi đã hỏi những người trực ở cửa khách sạn, bọn họ nói đám người thương gia trở về theo nhóm, trên người nồng nặc mùi rượu, hiển nhiên là uống rất nhiều.”

Bây giờ đến lượt Diệp Mạn cũng cảm thấy có gì đó không ổn.

Vì để chiêu đãi đám người đại lý này nên bọn họ đã mang một mẻ rượu ngon về, mặc dù không ngon bằng rượu Mao Đài hơn một trăm tệ một chai nhưng cũng là m�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play