“Nhà máy của ông có tiền?” Giám đốc
Hồ thốt lên một cách kinh ngạc.
Lời vừa nói ra, giám đốc Hồ biết
ngay là hơi quá đáng, ho khan một tiếng: “Giám đốc Hạ, ý của tôi là mấy năm
trước nhà máy của chúng tôi đã mua dây chuyền sản xuất với giá cao, không được
giảm giá gì.”
Mấy năm qua giám đốc Hạ cũng bị
không ít người xem thường, ông còn nghe những lời thẳng thắn, gay gắt hơn cả
giám đốc Hồ. Giám đốc doanh nghiệp nhà nước còn liên tục bị khinh bỉ, những
giám đốc nhà máy nhỏ như ông sẽ sớm đóng cửa, là khinh miệt tận cùng.
Ông đã quen với chuyện này, trên mặt
vẫn nở nụ cười không thay đổi: “Nhà máy chúng tôi đúng là gặp khó khăn, nhưng
mà tôi có thể thông qua huyện, ứng trước số tiền đó ở phòng tài chính huyện.
Gần đây, cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ rất nổi tiếng, mỗi ngày đăng quảng cáo
trên TV khiến khu vực nhỏ bé của chúng ta được nhiều người biết đến, tuy nhiên
hình như trong cửa hàng họ hết hàng, nhiều người đến hỏi tôi sao nhà máy không
có máy giặt. Tôi nghĩ rằng họ bán hàng chạy như vậy, giờ đang thiếu hàng, nếu
chúng ta sản xuất một đợt, có thể kiếm được một số tiền, có thể sẽ đủ cho nhân
viên của nhà máy được tốt hơn trong năm nay.
"Thì ra là vậy, giám đốc Hạ
thực sự lo lắng cho nhân viên của nhà máy.” Giám đốc Hồ cười tít mắt nói. Thực
ra trong lòng ông ta luôn xem thường, nhà máy của họ lớn như vậy cũng không
đánh lại được cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, từ chuyện nhà máy Tân Dân bị phá
hỏng, còn muốn cướp miếng ăn từ miệng cọp, cướp miếng thịt từ miệng cửa hàng đồ
điện Lão Sư Phụ, quá ngây thơ.
Giám đốc Hạ cười khổ nói: “Không còn
cách nào khác, nhân viên của nhà máy có những người lớn tuổi đã làm mười, hai
chục năm, họ đã làm trong nhà máy từ lúc vừa được xây nên. Tuổi trẻ, mồ hôi của
họ đều cuốn theo nhà máy này, chính tôi đã phụ lòng họ, khiến họ không có được
cuộc sống tốt hơn. Vì vậy, nếu có bất cứ cách gì, tôi phải tìm cách thử, ngay
cả là níu giữ Tân Dân dù chỉ còn một chút hơi tàn.”
Những lời chân thành này đã khiến
giám đốc Hồ đồng lòng, cũng là giám đốc doanh nghiệp nhà nước, mặc dù tình hình
của nhà máy sản xuất máy giặt thành phố Phụng Hà không tệ bằng Tân Dân nhưng
những gánh nặng trên vai của giám đốc Hồ cũng không kém. Thực sự trong lòng ông
ta cũng rất lo lắng, nếu không thì ông ta đã không mất bình tĩnh nổi giận trong
cuộc họp ngày hôm nay, gây áp lực cho quản lý Thường lớn như vậy.
Ông ta thở dài nói: "Giám đốc
Hạ, ông cũng không dễ dàng gì."
Giám đốc Hạ bất đắc dĩ lắc đầu:
"Không có cách nào khác, đã trở thành giám đốc thì phải chịu trách nhiệm
với nhân viên của nhà máy. Giám đốc Hồ, ông nghĩ sao về chuyện tôi mua dây
chuyền sản xuất?"
Nói đến đây, giám đốc Hồ thực sự có
ý định bán dây chuyền sản xuất cho giám đốc Hạ. Thứ nhất, dây chuyền sản xuất
lỗi thời chất đống trong kho lâu ngày cũng bỏ đi, bây giờ có nhà máy sản xuất
máy giặt Tân Dân sẵn sàng mua lại, có thể thu lại một ít tiền, là cách xử lý đồ
không dùng nữa tốt nhất. Thứ hai, đây có thể gây thêm trở ngại cho Diệp Mạn,
thêm một nhà máy sản xuất đồng nghĩa thêm một đối thủ cạnh tranh, ít nhiều có
tác động nhất định đến thị trường của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ.
Cho dù đến cuối cùng giám đốc Hạ không
làm lại cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, nhưng làm phân tán sức lực của Diệp Mạn
cũng được.
Tóm lại, ông ta không có lý do gì để
từ chối. Có điều, thấy thật có lỗi với giám đốc Hạ, chắc chắn Tân Dân không
phải đối thủ của cửa hàng đồ điện Lão Sư Phụ, ngay cả khi mua dây chuyền sản
xuất về, có lẽ nó cũng sẽ trở thành vật hy sinh.
Thấy ông ta không nói gì hồi lâu,
giám đốc Hạ hơi nghiêng người, thăm dò hỏi: “Giám đốc Hồ, chuyện này có khó
khăn gì sao? Nếu thực sự khó xử, ông có thể nói với tôi để xem chúng ta cùng
tìm cách giải quyết, nếu vẫn không được thì cứ xem như tôi chưa từng nhắc đến
chuyện này. Không thể khiến giám đốc Hồ khó xử vì Tân Dân chúng tôi.”
Giám đốc Hồ mỉm cười, trong lòng đã
có quyết định: “Không phải. Tôi chỉ đang nghĩ giám đốc Hạ định mua cái nào? Nhà
máy của chúng tôi đã loại bỏ ba dây chuyền sản xuất, hai trong số đó còn khá
mới, tôi dẫn ông đi xem được chứ?"
“Vậy thì xin làm phiền giám đốc Hồ.”
Giám đốc Hạ vui vẻ nói.
Giám đốc Hồ đích thân dẫn giám đốc
Hạ đến nhà kho: “Ba dây chuyền sản xuất bị loại bỏ đều ở đây. Giám đốc Hạ,
chúng ta đều là người một nhà, tôi nói thật với ông, trong ba dây chuyền sản
xuất, dây chuyền bên trái là tốt nhất, dây chuyền ở giữa đứng thứ hai và dây
chuyền bên phải là kém nhất. Dây chuyền sản xuất bên trái được nhập từ ba năm
trước, hoạt động suốt ngày đêm, có thể sản xuất hàng chục nghìn máy giặt bán tự
động xi lanh đôi mỗi tháng. Lúc đầu, chúng tôi đã đưa hai dây chuyền sản xuất
này vào hoạt động. Hiện tại, chúng tôi chỉ cần một cái trong nhà máy, còn cái này
không dùng đến."
Giám đốc Hạ đã xem xét kỹ hơn, phát
hiện dây chuyền sản xuất bên trái thực sự là mới nhất, còn hai dây chuyền còn
lại có vẻ rất cũ.
Ông do dự một chút hỏi: “Bao nhiêu
tiền vậy?”
Giám đốc Hồ giơ lên năm ngón tay:
“Năm trăm nghìn!”
"Đắt vậy!" Giám đốc Hạ
thốt lên, lắc đầu như trống bỏi: "Quá đắt, nhà máy của chúng tôi không
thể mua nổi với số tiền đó, giám đốc Hồ có thể giảm giá được không?"
Giám đốc Hồ chỉ vào dây chuyền sản
xuất nói: “Giám đốc Hạ, chúng ta là người một nhà, cái giá tôi đưa cho ông là
giá theo quy định, ba năm trước chúng tôi nhập dây chuyền sản xuất với giá một
triệu mốt, truyện chỉ được đăng trên tyt chưa tính phí vận chuyển từ nước
ngoài về mấy chục nghìn nữa. Nay giảm giá bán lỗ vốn cho ông, nếu bán cho người
khác, tôi không bán giá này đâu.”
Giám đốc Hạ tiếc nuối nhìn dây
chuyền sản xuất, sau đó chỉ vào hai dây chuyền sản xuất còn lại hỏi: “Vậy còn
hai cái này, giá bao nhiêu?”
Giám đốc Hồ nói: “Cái ở giữa bốn
trăm nghìn, còn cái ở xa nhất ba trăm nghìn.”
Giám đốc Hạ không thể tin được:
"Sao chúng lại đắt như vậy?"
"Không đắt đâu giám đốc Hạ, đây
là dây chuyền sản xuất, nếu ông muốn một cái mới chắc chắn giá sẽ đắt gấp
đôi. Ngoài ở đây, ông không thể có được mức giá rẻ như vậy." Giám đốc Hồ
vỗ ngực nói.
Gương mặt giám đốc Hạ nhăn lại như
trái mướp đắng, muốn mua nhưng lại tiếc tiền, một hồi rối bời.
Vậy nên trong mười phút tiếp theo,
nhóm người giám đốc Hồ nhìn thấy giám đốc Hạ lần lượt chạm vào ba dây chuyền
sản xuất, trông như ông muốn tất cả chúng, nhưng vẻ mặt lại đau khổ.
“Giám đốc Hạ, ông đã quyết định mua
cái nào chưa?” Giám đốc Hồ không nhịn được hỏi.
Thật lâu sau giám đốc Hạ cũng không
đưa ra được quyết định, quay đầu lại hỏi giám đốc Hồ: "Có thể giám giá một
chút không?"
Giám đốc Hồ không có thời gian để
đôi co với ông: “Ông dự trù bao nhiêu?”
Giám đốc Hạ duỗi ra ba ngón tay:
"Huyện đã phê duyệt ba trăm nghìn tệ cho nhà máy chúng tôi."
“Vậy ông c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.