Đứng
trước một tòa nhà cao lớn có nhiều người ra ra vào vào, Tiêu Liêu yên lặng che
mặt, cắn răng hối hận, làm sao lại… đồng ý với hắn chứ.
Haizz,
Tiêu Liêu vô lực thở dài, nhưng Cụ bên cạnh lại mang theo ý cười nhẹ trong mắt,
cái đuôi sau lưng vui sướng ve vẩy.
“Chúng
ta vào thôi.”
“Được.”
Tiêu Liêu hữu thanh vô lực trả lời, việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể thuận
theo tự nhiên, thân là một người hiện đại, hẳn là sẽ không đến nỗi không lăn
lộn nổi ở chỗ này…… Đi.
“Thịch
thịch thịch.”
“Vào
đi.” Thanh âm trầm thấp vang lên.
“Chú
Thành.” Cụ kêu một tiếng với nam nhân đang nằm trên bàn.
“Ồ!
Là Cụ à!” Chú Thành ngẩng đầu, thấy là Cụ thì mỉm cười, vội vàng đứng dậy tiếp
đón, “Lại đây lại đây, ngồi.”
Cụ
cũng không khách khí, lôi kéo Tiêu Liêu ngồi vào ghế bên cạnh.
Thành
Man nhìn thấy Tiêu Liêu đi theo bên cạnh Cụ, không khỏi hỏi: “Vị này là?”
Tộc
trưởng này đúng thật là có cái tên hay, nhìn dáng dấp khỏe mạnh, vóc người so
với loại thoái hóa như Cụ còn cường tráng hơn, đứng trước mặt người khác liền
mang đến cho người ta cảm giác như bị tường chắn, Tiêu Liêu yên lặng cảm khái
trong lòng, nghe Thành Man hỏi chuyện, định lập tức trả lời lại bị Cụ giành
trước.
“Chú
Thành, đây là bạn tốt của ta, Tiêu Liêu.”
“À,
ngươi chính là Á chủng mà A Phong kể được Cụ mang về à.” Thành Man bừng tỉnh
đại ngộ.
“Thành
Man tộc trưởng, chào ngài.” Tiêu Liêu đứng lên hơi khom lưng với Thành Man.
“Ha
ha ha ha, không tệ không tệ.” Thành Man cười, nhẹ nhàng vỗ vai Tiêu Liêu.
“Nếu
chú Liễu đã nói với ngài về A Kiều, vậy ta cũng không nhắc lại.” Biểu tình Cụ
nghiêm túc lên: “Chú Thành, lần này cháu tới là có việc muốn thương lượng.”
Thành
Man cũng nghiêm túc lại, “Ồ? Chuyện gì quan trọng vậy?”
“A
Kiều cậu nói với tộc trưởng đi.” Cụ nói với Tiêu Liêu.
Tiêu
Liêu gật đầu, đón lấy ánh mắt kinh ngạc của Thành Man, nói qua một lượt về
những phát hiện của mình về nhà ở trong bộ lạc bởi vì không có nền đất sẽ cực
kỳ dễ xảy ra vấn đề, cùng với tác dụng và tầm quan trọng của nền.
Nhìn
Thành Man như cũ mang theo ánh mắt không tin tưởng, cậu lớn mật đưa ra yêu cầu
làm mẫu.
“Ta
biết ngài trong chốc lát khó mà tin được cái này, nhưng mà ta có thể làm mẫu
đơn giản một chút, ngài có thể cho ta một vài tấm ván gỗ nhỏ cùng một xô nước
không?”
Thành
Man nghĩ nghĩ, để Cụ đi chuẩn bị.
Khi
đồ vật đều đã lấy được, Tiêu Liêu cầm mấy thứ này, nhờ Cụ dẫn cậu đến sân bùn,
sau đó làm mẫu cho Thành ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).