Mộ Dữu nhìn vào tin nhắn mà Doãn Mặc gửi liền cảm thấy
không biết nói gì.
Anh quá dính người rồi, hôm nay chỉ mới là thứ tư mà anh
đã muốn đón cô về nhà, còn nữa thời gian gần đây cô rất bận rộn làm gì có thời
gian để chơi với anh?
Mộ Dữu trả lời tin nhắn: “Tối nay em sẽ không về, em còn
chưa làm xong bài tập, anh tự chăm sóc tốt bản thân, công việc vất vả như vậy
đừng đi lại nhiều.”
Tin nhắn được gửi đi bên kia hiển thị đối phương đang
soạn tin nhắn.
Phỏng chừng anh đang muốn cố gắng lôi kéo, Mộ Dữu lại
viết tiếp: “Mấy hôm nay em chưa có thời gian nghỉ ngơi, em muốn ngủ trưa một
lúc chiều nay em còn có buổi học.”
Vài giây sau, Doãn Mặc gửi tin nhắn trả lời: “Ừ, em ngủ
đi, cuối tuần gặp nhau.”
Vứt điện thoại sang một bên Mộ Dữu nằm trên giường trong
ký túc xá, nhìn vào tấm rèm giường phía trên đầu và suy nghĩ.
Kỳ thật chó đen lớn cũng không phải nhớ cô, chỉ là đang
nhớ nhân vật cô hóa trang thành - một bạch liên hoa yếu đuối giả tạo.
Từ đầu anh đã thích loại người này, không có gì kỳ lạ khi
lúc đầu anh từ chối cô.
Mộ Dữu bỗng thấy tức giận, tương lại cô nhất định sẽ trả
thù anh một cách tàn nhẫn!
Mộ Dữu không chỉ không để cho Doãn Mặc đến đón cô vào hôm
thứ tư, mà cuối tuần còn không trở về.
Cuộc họp của Hội sinh viên được dời sang thứ Bảy vì không
thể triệu tập đủ sinh viên, Mộ Dữu cùng Tần Phong và hai trợ lý sinh viên của
thầy Cận, đại diện cho ông ấy tham gia cuộc họp.
Trên tầng hai của Trung tâm Văn Thể, khi Mộ Dữu và Tần
Phong đẩy cửa bước vào đã có một số nhân viên của Hội sinh viên đang chờ đợi.
Mộ Dữu và Tần Phong lớn hơn bọn họ một tuổi, mọi người
nhìn họ chào hỏi một cách thân thiện.
Mộ Dữu đi đến ghế trống trước mặt chuẩn bị ngồi xuống Tần
Phong liền kéo chiếc ghế bên cạnh ra nói: "Cậu ngồi bên này đi."
Mộ Dữu xoay đầu nhìn với anh mắt nghi ngờ, Tần Phong chỉ
vào vị trí mà cô vừa chọn, trên lưng của ghế có một cái đinh nhô ra, nếu không
để ý có thể dễ dàng móc vào quần áo hoặc tóc.
Trong phòng làm việc im lặng khoảng hai giây, mọi người
nhìn nhau với những biểu cảm khác nhau, ánh mắt nghi ngờ lướt qua hai người.
Có người tính tình hướng ngoại lớn tiếng nói: "Anh
đúng là quá chu đáo rồi."
Tần Phong cười nhẹ: "Chỉ là tình cờ thôi."
Sau đó, cậu ta nói với Mộ Dữu: "Cậu ngồi bên kia đi,
chúng ta đổi chỗ."
"Không sao đâu cậu ngồi đi, tớ đi lấy đồ để đóng cây
đinh đó lại." Mộ Dữu quét mắt xung quanh văn phòng, thấy có cái búa trên
lan can cửa sổ cô đi thẳng tới lấy nó.
Cánh cửa văn phòng lại mở ra, Lục Kỳ Châu dưới nách kẹp
ngang nhiên bước vào.
Liếc nhìn Mộ Dữu, Lục Kỳ C ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.