Hai giờ sáng, Tô Thiên Tầm lén lút trở
về như một tên trộm.
Sau khi về phòng cô lập tức đi tắm nước
nóng, lúc lên giường đi ngủ đã là ba giờ sáng.
Tuy rằng vừa nãy cô muốn bỏ quách đi
cái tên chó chết đó.
Nhưng bây giờ nghĩ lại thì vẫn là không
đành lòng.
Cô nằm bò trên giường, nghiến răng
nghiến lợi gửi tin nhắn cho anh.
[Ngày mai em sẽ đến công ty tìm anh,
nếu như anh mà còn tránh né nữa thì cả đời này em sẽ chẳng chú ý đến anh nữa
đâu.]
Vì để thể hiện sự phẫn nộ cô còn cố ý
nhắn thêm một câu: [Thật sự sẽ mặc kệ anh đó.]
[Không thì em sẽ gả cho một người đàn
ông nào đó, lúc đấy anh sẽ không được gặp em nữa đâu.]
Gửi xong tin nhắn đó, Tô Thiên Tầm ném
điện thoại qua một bên rồi nhắm mắt lại.
Hai người dây dưa nhau cả một năm trời,
nếu như không giải quyết vấn đề một cách triệt để thì cô sợ bản thân mình sẽ
nhẫn tâm vứt bỏ đi tình cảm của mình mất.
Sau khi biết cô đã rời đi Khiêm Chuẩn
buồn một lúc lâu.
Lý Dương lo lắng anh suy nghĩ linh tinh
thì bèn an ủi: “Trời lạnh như vậy mà cô Tô đợi anh những năm tiếng đồng hồ,
đúng thật là không hề dễ dàng mà.”
“Thân thể của con gái thường yếu ớt cho
nên rất dễ bị nhiễm lạnh.”
Bất luận là anh có nói thế nào nhưng
Khiêm Chuẩn vẫn không thay đổi sắc mặt, Lý Dương suy nghĩ một lát rồi tiếp tục
nói: “ Bạn gái tôi còn chẳng thể chờ nổi nửa tiếng nữa là.”
“Mỗi lần hẹn hò tôi nào dám đi muộn,
không đúng mà là phải đi sớm hơn một chút, nếu không cô ấy sẽ giận.”
Khiêm Chuẩn biết trời lạnh như vậy mà
cô chờ anh những năm tiếng quả thật không dễ dàng.
Lo lắng cô chờ lâu như vậy sẽ bị bệnh.
Nhưng lại lo lắng cô sẽ từ bỏ.
Anh không biết cô có thể chờ Khiêm Hưu
được bao lâu, nhưng với anh thì đó chỉ là 5 tiếng đồng hồ.
Khiêm Chuẩn đúng thực là một con người
khó hiểu, anh càng suy nghĩ thì mọi chuyện càng đi vào ngõ cụt.
Bởi vì trước đó anh chưa từng được yêu
thương thực sự, anh sợ tất cả những thứ này đều là do tưởng tượng mà ra.
Mãi cho đến khi anh nhận được tin nhắn
của Tô Thiên Tầm.
[Ngày mai em sẽ đến công ty tìm anh,
nếu như anh mà còn tránh né nữa thì cả đời này em sẽ chẳng chú ý đến anh nữa
đâu](Abilene x T Y T)
[Thật sự sẽ mặc kệ anh đó.]
[Không thì em sẽ gả cho một người đàn
ông nào đó, lúc đấy anh sẽ không được gặp em nữa đâu.]
Tuy đều là những dòng chữ quen thuộc
nhưng anh đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần.
Sau khi xác định đó không phải là ảo
giác khóe môi anh mới cong lên.
Buổi sáng ngày hôm sau Khiêm Chuẩn tắm
rửa thay quần áo sạch sẽ rồi đi đến công ty.
Thậm chí anh còn xịt cả một chút nước
hoa.
Anh ăn hai bát cháo rồi đi vào văn
phòng.
Hôm nay Khiêm Chuẩn là người đầu tiên
đến công ty mặc dù hôm qua anh chỉ ngủ có ba bốn tiếng đồng hồ.
Nhưng bây giờ anh lại tràn trề sinh
lực. “Có chuyện gì vậy, sao Khiêm tổng lại
đến sớm như vậy chứ?”
“Tôi không biết, lúc tôi đến đèn đã
sáng rồi.”
“Kì lạ thật đó nha ........(Còn tiếp ...)
Nhân viên công ty thấy sếp đến sớm như vậy thì bất ngờ không thôi.
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.