Thời An hơi không vui tránh né Mục Trì Thanh, đi vào trong điện.
Nàng vừa rồi chỉ ở phía xa liếc mắt nhìn vị An cô nương này một cái, nàng hít một hơi thật sâu, đi vòng đến trước mặt, liếc mắt một cái thì lập tức ngây ngẩn cả người và trong đầu chỉ có một suy nghĩ —— thật sự quá giống, khó trách Tiêu Linh Văn sẽ nhận sai.
Nếu không phải phong cách của vị An cô nương này mang theo một phần quyến rũ mềm mại, Thời An thật sự nghĩ bản thân đang soi gương. Quả thật trên thế giới vô biên này việc lạ gì cũng có, thật sự có hai người giống nhau y như đúc tồn tại.
Mục Trì Thanh không có ngăn cản Thời An đi vào trong điện nhưng hắn cũng không muốn nàng nhìn đối phương, hắn lo lắng An An bởi vì người này sẽ cảm thấy khó chịu với hắn.
“An An, không có gì đẹp.” Hắn duỗi tay, hư hư ngăn trước mặt An An muốn đem người ôm vào trong lòng ngực.
Thời An lui nửa bước, lấy cái tay đang che trước mặt mình ra, nói với Mục Trì Thanh: “Ngươi giải huyệt trên người nàng ta đí, hình như nàng tas có việc muốn nói.”
Mục Trì Thanh hơi nhăn lông mày lại, “An An, khô
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.