[[Mỹ Thực] Sinh hoạt mỹ vị sau khi trở về thành phố- Calantha]

La Thanh Hồng nghĩ đến nước có ga mình để trong tủ lạnh: “Tôi đi lấy nước có ga, chúng ta nếm thử nước có ga ướp lạnh có hương vị như thế nào.”

“Anh hai, lấy một bình đi, mỗi người uống một ít thôi.” La Thanh Mai giải thích nói: “Bây giờ buổi tối còn lạnh, không thể uống nước quá lạnh, vừa rồi mọi người đều uống canh gà hầm bao tử heo, canh này khá là bổ dưỡng, nếu uống thêm nước lạnh, sợ mọi người sẽ khó chịu.”

Cũng không phải cô keo kiệt, không muốn mời mọi người uống nước có ga ướp lạnh.

“Gà hầm bao tử heo hôm nay đặc biệt tươi ngon, nhưng làm sao có thể so với uống nước có ga ướp lạnh chứ? Lần sau đi.” Hà Tại Ngôn nói.

Nhưng La Thanh Hồng vẫn cầm ra một bình nước có ga, mở nắp bình, chia làm tám ly, mỗi người đều uống được hai ba hớp.

La Thanh Mai uống một hớp nước có ga ướp lạnh, híp mắt, hương vị khá ngon, nếu là mùa hè, nhất định là loại nước uống được hoan nghênh.

“Tôi thấy, ăn xiên que mà uống nước có ga này, hương vị vừa vặn hòa quyện với nhau.” Một tay Hắc Bát cầm xiên que, một tay cầm ly nước có ga ướp lạnh, cái miệng khẽ nhấp nháy, ăn đến mê mẩn.

“Đúng vậy.” Kiều Tiểu Na gật đầu đồng ý: “Thanh Mai, sau này em bán xiên que cùng với nước có ga ướp lạnh luôn đi.”

La Thanh Mai cười mà không nói, chưa đến lúc đấy, cô cũng không biết thực đơn của mình sẽ như thế nào.

Một bàn đồ ăn, mọi người hợp sức càn quét, ngoại trừ gà hầm bao tử heo, còn lại đều là đĩa trống, mỗi người đều ăn no căng bụng.

Chị em Vương Bích Ngọc và Vương Hoàn Châu tự giác thu dọn chén đĩa bỏ vào trong thau mang đi rửa.

Em trai của Vương Bích Ngọc rửa chén, còn cô ấy thì đi rửa tay, cầm thau đi đến chỗ để bột mì, muốn đi nhào bột trước, chuẩn bị nhân, buổi sáng ngày mai sẽ không luống cuống tay chân. 

La Thanh Hồng, Hắc Bát cũng giúp đỡ quét dọn sạch sẽ nền nhà, kê lại bàn, tóm lại là phải tìm việc gì đó làm để tiêu thực.

Thật ra Hà Tại Ngôn muốn cùng La Thanh Mai nói mấy câu, nhưng lại ngại nhiều người ở đây, anh muốn nói một số điều chú ý khi để đồ vào tủ lạnh, và khi tủ lạnh có quá nhiều bọt băng thì sẽ xử lý thế nào.

“Loại tủ lạnh này không có chia ngăn, nếu em cảm thấy không thuận tiện, có thể đặt làm giá gỗ có ngăn lắp vào, sử dụng sẽ dễ dàng hơn.”

Hà Tại Ngôn đưa ra ý kiến cho La Thanh Mai: “Bên kia anh cũng muốn làm, nếu em cần, anh sẽ nhờ người làm nhiều hơn được không?”

“Được.” La Thanh Mai suy nghĩ, đồng ý nói: “Làm phiền anh rồi.”

“Không sao đâu, đều là thuận tay giúp đỡ. Mấy ngày nữa nếu em có thời gian thì có thể đi nhà máy khảo sát, xem có chỗ nào cần phải sửa chữa được không?”

La Thanh Mai nghĩ: “Ngày kia đi, buổi chiều có nhiều thời gian hơn, tới lúc đó chúng ta đi xem.”

“Được, tới lúc đó anh đón em.” Trong lòng Hà Tại Ngôn vui vẻ, không để ý khóe miệng của mình đã cong lên.

Trên đường trở về, Hắc Bát nhìn tâm trạng Hà Tại Ngôn rất tốt, bèn ghé sát vào, cười hai tiếng: “Anh Ngôn, có phải anh đang theo đuổi Thanh Mai hay không?”

“Muốn tôi tư vấn cho anh không, nói thế nào thì tôi cũng là bạn tốt của cậu ấy.” Lúc Hắc Bát nhắc chuyện này còn cười đắc ý.

Hà Tại Ngôn hừ lạnh một tiếng: “Thôi đi, sau khi cậu nói xong có thể bị người khác mặc kệ đó.”

truyện được dịch miễn phí bởi app t y t- ca lan tha

Hắc Bát thở dài nói: “Là tôi không cần mới đúng.”

Anh ấy đảo tròng mắt: “Anh Ngôn, không cần tôi giúp đỡ thật sao? Thanh Hồng cũng sẽ không nhìn anh theo đuổi em gái cậu ta mà thờ ơ, nhất định sẽ ngăn cản, tôi có thể giúp anh đeo bám Thanh Hồng.”

“Không cần.” Khóe miệng Hà Tại Ngôn khẽ nhếch, không phải La Thanh Hồng chính là cản trở lớn nhất sao?

Anh cảm thấy bây giờ rất tốt, tuy rằng bọn họ đều đã hơn hai mươi, nhưng họ đều muốn lo cho sự nghiệp trước, không thể tự do nghĩ đến chuyện cá nhân được.

“Hắc Bát, cậu nghĩ kỹ chưa? Tiếp tục ở lại Hồng An, hay tới đây cùng với tôi?”

Nói đến công việc, Hắc Bát cũng trầm tĩnh hơn: “Tôi ở Hồng An trước đã, chờ giám đốc mới đi làm rồi tính tiếp.”

“Cũng đúng.” Hà Tại Ngôn không có khuyên bảo: “Thật ra Ái Đình có hỏi tôi, cô ấy muốn đến đây giúp đỡ tôi, nhưng bên này tôi cũng vừa mới bắt đầu, một số phương diện còn chưa đầy đủ, cần phải chờ thêm một thời gian nữa.”

“Hừ hừ.” Hắc Bát hừ hai tiếng: “Anh Ngôn, anh mượn nhiều tiền như vậy, chẳng lẽ không lo lắng sao? Nếu như không thành…”

Anh ấy không nói nổi câu tiếp theo được nữa.

Mấy chục vạn đó!

Nghĩ tới số tiền kia Hắc Bát cảm thấy tim mình đang run lên, tiền lương của một người có bao nhiêu, nhịn ăn nhịn uống cả đời chưa chắc được nhiều như vậy.

Hà Tại Ngôn tập trung nhìn đường: “Hắc Bát, cậu không đi tỉnh Quảng Đông, không hiểu tình hình nơi đó, muốn làm nên sự nghiệp lớn, mấy chục vạn không đâu vô đâu cả.”

“Thời buổi này, lá gan không lớn, làm sao có thể làm nên sự nghiệp lớn được? Bây giờ tôi thà đối xử tàn nhẫn với chính mình một chút, sau này cũng không đến nỗi hối hận.”

Hà Tại Ngôn rất rõ ràng mục tiêu của chính mình, nên lúc nào cũng phải dũng cảm tiến lên, thêm vào đó, anh rất tự tin về khả năng của mình, anh đã suy nghĩ chu toàn, tỉ mỉ mọi việc, nếu không sẽ không đặt mục tiêu phát triển ra thị trường nước ngoài.

"Anh Ngôn, tôi sẽ luôn bên cạnh hỗ trợ anh." Hắc Bát cúi đầu, nghĩ đến công việc của mình, nếu như anh ấy gia nhập vào nhà máy của anh Ngôn, liệu anh ấy có giúp đỡ được không?

Anh ấy hiểu rõ chính mình, không có ý chí tiến lên, chỉ nghĩ đến chơi bời, chờ trong nhà máy thực phẩm, đã trở thành thói quen hàng ngày rồi.

Không suy xét ngay, sợ chính mình không thích ứng được, ảnh hưởng đến người khác.

Nhưng mà Khâu Ái Đình muốn đi, việc này Hắc Bát rất ngạc nhiên, có lẽ anh ấy nên tìm cô ấy tâm sự mới được.

Bên kia, La Thanh Mai đem nhân đã xào xong để vào trong nồi, che lên tấm vải lưới, đậy nắp lại, không đậy kín mà để hở ra một khoảng trống.

Hôm nay chuẩn bị trễ, nếu không chờ lúc nhân nguội, có thể đem để vào tủ lạnh.

La Thanh Mai cảm thấy, cái tủ lạnh này không chỉ để bảo quản nguyên liệu nấu ăn, giữ lạnh thực phẩm, hẳn là còn công dụng khác, cô phải suy nghĩ một chút, làm thế nào để lợi dụng ưu điểm của tủ lạnh nhiều hơn.

Không biết ngoài tủ lạnh, thế giới này còn có công cụ thần kỳ nào liên quan đến nghề bếp không, cô có chút chờ mong tìm hiểu thêm kiến thức.

Hôm nay, trên bàn ăn Hắc Bát có nhắc đến việc mở nhà hàng, La Thanh Mai cũng không vội, nguyên liệu nấu ăn hiện tại là thu mua từ người dân, đối với việc mở nhà hàng có phần hạn chế.

Cô không có xuất thân tốt nên không thể chiêu đãi những khách hàng cao cấp như các doanh nhân nước ngoài. 

Nên La Thanh Mai cũng không vội, từ cửa hàng nhỏ đi lên, có lẽ tiền lời trước mắt sẽ ít, nhưng tích tiểu thành đại, điều này không thể xem nhẹ.

Cửa tiệm Mỹ Vị có tủ lạnh cũng không phải bí mật gì, mỗi người khách đến tiệm đều vô cùng tò mò hỏi một câu.

Đa số người không có hiểu biết nhiều về tủ lạnh, điều đầu tiên nghĩ đến chính là kem lạnh.

Lưu Triệu cũng vậy, cậu ấy vui vẻ đến tiệm, theo sau còn có mấy người bạn, bọn họ đều vì kem lạnh mà đến.

La Thanh Mai cảm thấy buồn cười: “Bây giờ chưa có kem lạnh, nếu muốn mua, chờ mùa hè lại đến.”

Lưu Triệu này đang học tiểu học.

Bọn họ cảm thấy chán nản, tại sao lại không có chứ?

“Chị La, cho em một phần cơm thịt kho nha.” Lưu Triệu sờ sờ bụng, không được ăn kem, thì cậu ấy ăn cơm.

Mặt khác, trên người mấy cậu bé khác không có nhiều tiền, đành phải lưu luyến rời đi trước, bọn họ dặn dò Lưu Triệu, nếu là tiệm Mỹ Vị có bán kem lạnh, phải nói với bọn họ ngay.

La Thanh Mai dở khóc dở cười, cô không nghĩ tới mấy cậu nhóc này lại cố chấp với kem lạnh như vậy.

Lưu Triệu còn chưa ăn cơm xong, Lưu Siêu, anh trai của cậu ấy cũng tới, không phải là quần tây áo sơ mi bình thường, mà đổi thành quần ống loe.

“Bà chủ nhỏ, cho một phần cơm vịt kho, có nước có ga ướp lạnh không, cho một ly luôn.” Lưu Siêu vừa dứt lời, những người khác đang ăn cơm trong tiệm, đồng loạt ngẩng đầu nhìn La Thanh Mai.

Không có kem lạnh nhưng lại có nước có ga ướp lạnh? Có thể gọi một ly nha!

La Thanh Mai nghĩ đến mấy chai nước có ga trong tủ lạnh, nhưng mấy chai kia đều của La Thanh Hồng, anh ấy đã dặn dò, muốn giữ lại để từ từ uống.

“Thật ngại quá, không có nước có ga ướp lạnh.” La Thanh Mai cười cười, kêu Vương Bích Ngọc đem cơm vịt kho lên. ( truyện trên app tyt )

Lưu Siêu thở dài, nhìn em trai mình chỉ vùi đầu ăn cơm, duỗi tay chọc chọc hắn: “Này, Lưu Triệu, gần đây anh không có bao nhiêu tiền, cho anh mượn một ít.”

Lưu Triệu trừng mắt nhìn Lưu Siêu: “Em sẽ nói cho mẹ, anh lại tiêu tiền lung tung. Tìm em mượn tiền, anh là đồ không biết xấu hổ.”

“Ha ha, không phải anh lấy tiền để sửa lại hai cái quần sao, Triệu Triệu, giúp anh đi mà.” Lưu Siêu thấp giọng nói.

Lưu Triệu hừ một tiếng, cũng không nói chuyện, cuối cùng vẫn cho hắn một ít tiền.

Chờ Lưu Siêu đi rồi, Lưu Triệu nghĩ, hỏi La Thanh Mai: “Chị La, em đưa tiền cho chị, mỗi ngày đều tới đây ăn cơm, chị có thể trừ dần được không?

La Thanh Mai hơi bất ngờ, vừa rồi hai anh em nói chuyện cô cũng có nghe, chuyện anh trai tìm em trai mượn tiền khá là lạ, nhưng mà cũng không phải chuyện nhà mình, cô cũng không quan tâm.

“Cậu muốn bao cơm?” La Thanh Mai nghĩ: “Cũng được, nhưng đã qua đầu tháng tư, cậu vẫn muốn tiếp tục sao?”

“Muốn.” Lưu Triệu cảm thấy nếu trả tiền trước cho tiệm, ít nhất đảm bảo chén cơm của mình không cần phải lo.

“Vậy đi, cậu muốn trả trước bao nhiêu tiền? Cuối tháng chốt sổ, nếu dư thì để đó, nếu thiếu thì đưa thêm, được không? La Thanh Mai cảm thấy Lưu Triệu cũng rất thông minh.

“Năm mươi đồng.” Lưu Triệu thuận miệng nói, từ trong túi áo móc ra một đống tiền, đếm đủ năm mươi đồng đưa cho La Thanh Mai, chỉ để lại trên người một ít tiền lẻ.

“Cậu đưa nhiều tiền như vậy sao?” La Thanh Mai kinh ngạc, không nghĩ đến Lưu Triệu sẽ mang nhiều tiền trên người như vậy.

“Đúng vậy, nhiêu đó đi, nếu dư thì để lại cho tháng sau.” Lưu Triệu cúi đầu, vốn dĩ cậu ấy còn lo lắng năm mươi đồng này còn không đủ dùng, bởi vì nếu Lưu Siêu biết chuyện này, có thể hắn sẽ đến ăn ké.

“Có thể được.” La Thanh Mai nghĩ cô nên chuẩn bị một quyển vở riêng, ghi lại tiền ăn uống hàng ngày của Lưu Triệu, mỗi ngày một dòng, ghi rõ ràng để sau này dễ tính.

Sau này Lưu Triệu vẫn theo thói quen cũ đến ăn cơm, nhưng không cần phải trả tiền cho mỗi lần giống như trước, mỗi lần cậu ấy ăn bao nhiêu tiền cơm, đều được Vương Bích Ngọc ghi vào vở, từng mục rất rõ ràng, buổi tối khi tính toán cũng dễ dàng hơn.

Thời gian hẹn với Hà Tại Ngôn chớp mắt đã đến, La Thanh Mai về phòng thay quần áo, không thể để người còn ám mùi dầu khói mà đi ra ngoài được.

Cô chải tóc lại, thay áo màu tím nhạt cùng quần màu vải lanh, mang túi xách nhỏ của mình, bên trong để quyển ghi chú nhỏ và viết.

Lúc chuẩn bị đi, cô suy nghĩ một chút.

Lấy ra hộp phấn bảo vệ da có mùi thơm dịu nhẹ thoa lên tay và mặt.

Hà Tại Ngôn đi xe đạp đến, anh nhìn La Thanh ai đẩy xe đạp của cô ra, cảm thấy quyết định khi nãy của mình là đúng.

“Đi hướng nào?”

“Đi theo anh.” Lúc Hà Tại Ngôn nhìn quần áo cá tính của La Thanh Mai, trong mắt chứa đầy ý cười, đạp bàn đạp xe, đi lên phía trước.

La Thanh Mai đạp xe theo, một lát sau, hai người ra tới đường Nam Môn, đi vòng ra đường lớn đến bờ sông Thanh Lưu.

Tốc độ hai người chậm lại, hai xe cùng chạy song song.

Bên cạnh đường là bãi sông, mọc đầy các bụi cây, cỏ dại, mặc dù cũng có khoảng trống, nhưng cũng được lấp đầy bởi những cục đá bén nhọn, cành cây khô.

Một vài đứa nhóc không sợ lạnh, đi đến bờ sông bắt cá hoặc bơi.

Cây liễu bên bờ sông đung đưa theo gió, chim hót líu lo, đến hoa dại cũng nở rực rỡ tham gia náo nhiệt, tràn đầy hơi thở của mùa xuân.

Từ sau Tết đến giờ, dường như La Thanh Mai không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi, chứ đừng nói là chơi đùa, bây giờ được ra ngoài hóng gió, chỉ thấy tâm tình vô cùng thoải mái.

Hà Tại Ngôn nhìn khuôn mặt tươi cười của La Thanh Mai, anh nhẹ nhàng ngân nga điệu hát dân gian mà trước đây bà ngoại thường hát cho anh nghe, nhẹ nhàng và vui tươi.

La Thanh Mai kinh ngạc liếc mắt Hà Tại Ngôn một cái, không nghĩ tới anh sẽ hát điệu hát dân gian, làm người ta rất bất ngờ.

Anh hát hết bài, La Thanh Mai cũng nối tiếp hát theo một bài, là bài hát dân gian của kiếp trước, không thể xem như nhẹ nhàng, nhưng lại vô cùng thích hợp với tâm trạng lúc này.

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play