[[Mỹ Thực] Sinh hoạt mỹ vị sau khi trở về thành phố- Calantha]

Dọc theo đường lớn đi xuống phía nam, tình hình giao thông càng kém, tốc độ hai người cũng chậm dần.

Lúc dừng xe ở nhà máy rượu, La Thanh Mai giơ tay nhìn đồng hồ, từ lúc xuất phát đi đến bây giờ vậy mà đã hơn một tiếng, lâu như vậy sao? Cô vẫn chưa cảm nhận được.

Dựng xe đạp đàng hoàng, Hà Tại Ngôn dẫn theo La Thanh Mai đi một vòng xung quanh nhà máy trước, giới thiệu vai trò của từng công trình.

La Thanh Mai nhìn mấy công trình này, chiều cao không vượt quá ba tầng, nhìn mặt tường loang lổ, thời gian tồn tại hẳn đã rất lâu rồi.

Khu nhà máy cũng không nhỏ, chiếm diện tích rất lớn, xung quanh cũng không có công trình gì, tương đối trống trải, sau này muốn xây thêm cái gì cũng thuận tiện.

Cơ sở hạ tầng trong nhà máy rất đầy đủ, có tòa nhà văn phòng chuyên môn, tòa nhà ký túc xá, nhà ăn. 

Cuối cùng Hà Tại Ngôn đưa La Thanh Mai đến hầm rượu.

Hầm rượu của nhà máy nằm dưới chân núi, dọc theo cầu thang đi xuống, đẩy cửa ra, mùi rượu xông vào mũi.

“Đã cất rượu vào hầm rồi sao?” La Thanh Mai kinh ngạc hỏi.

Hà Tại Ngôn lắc đầu: “Chưa.”

La Thanh Mai hít mũi: “Mùi của rượu rất nồng, không giống hầm rượu đã lâu không sử dụng.

“Anh đã cho người kiểm tra rồi, chẳng lẽ còn có chỗ chưa được phát hiện?” Hà Tại Ngôn khẽ nhíu mày, theo lý là không thể.

“Đi, chúng ta đi xem thử.” La Thanh Mai có chút tò mò.

Hầm rượu này không phải bị đào rỗng hoàn toàn, mà đào thành từng lối đi nhỏ, ở lối đi nhỏ đào những cái hố nhỏ đối xứng ở hai, không gian vừa đủ để bình rượu hoặc thùng rượu.

Hai người sóng vai đi đến, tiếng bước chân ở trong không gian kín hơi lớn, La Thanh Mai không để ý, cô giơ đèn pin, đảo qua đảo lại nơi cô đi qua.

Đổi qua lối đi khác, La Thanh Mai đột nhiên nói: “Chắc là ở trong này.”

Hà Tại Ngôn và La Thanh Mai đi tới đó, sau đó bắt đầu kiểm tra hai bên trái phải của thùng lớn.

Kiểm tra lần lượt mấy cái thùng lớn, hai người phát hiện động nhỏ bên cạnh có sự khác thường.

Đèn pin chiếu tới, chỉ thấy trên mặt đất ướt đẫm, dường như có miếng ngói, nhưng khi đào lớp đất ra, sẽ phát hiện một bình rượu nặng năm cân được chôn bên dưới.

Nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà cái bình bị nứt ra một đường nhỏ như sợi chỉ, rượu bị rỉ ra từ đó.

Hà Tại Ngôn thật kinh ngạc, rõ ràng lúc trước đã kiểm tra rồi mà: “Đi, chúng ta ra ngoài trước.”

Rất nhanh, sư phụ Lâm đã đến, trước kia anh ta làm ở nhà máy rượu, rất quen thuộc với nơi này, cũng là anh ta dẫn người đi xuống kiểm tra hầm rượu.

Sư phụ Lâm nhìn bình rượu màu nâu thẫm trên bàn, ngạc nhiên: “Giám đốc, tôi sẽ cho người kiểm tra một lần nữa.”

Anh ta đúng là người cũ của nhà máy rượu, nhưng chủ yếu phụ trách ủ rượu, đối với hầm rượu cũng không rõ ràng mấy.

“Đi kiểm tra cẩn thận một chút.” Hà Tại Ngôn nói xong, dẫn La Thanh Mai tiếp tục xem nhà máy.

“Đi thôi, anh dẫn em đi xem tiếp.” Hà Tại Ngôn dẫn La Thanh Mai đến khu vực phòng lớn nhất trong nhà máy.

Đây là khu vực ủ rượu, vì diện tích lớn, nên yêu cầu phải có nhiều máy móc phụ trợ.

La Thanh Mai dạo quanh một vòng, cô nhìn thấy nhiều công cụ, thiết bị rất xa lạ, phương pháp ủ rượu như vậy, khác với những gì cô đã nghĩ.

Từ khu ủ rượu ra ngoài, bọn họ đi đến tòa nhà thấp hơn, lúc này công nhân đang lắp ráp máy móc, Hà Tại Ngôn giới thiệu đây là nơi chủ yếu dùng để gia công sản xuất đồ hộp.

Nơi cuối cùng chính là nhà kho, nhà kho lớn để dự trữ nguyên vật liệu, nhà kho nhỏ dự trữ gia vị chính, gia vị hỗn hợp, chất phụ gia.

La Thanh Mai vừa nhìn thấy, lập tức nghĩ đến nhà kho của nhà máy thực phẩm kia.

“Em có thể xem không?” La Thanh Mai quay đầu hỏi Hà Tại Ngôn.

“Đương nhiên.” Đây là những thứ anh tự mình mua, hoặc nhờ người tìm, về phần chế biến thực phẩm, cũng nhập một số loại từ nước ngoài.

La Thanh Mai xem qua một lượt, nhiều loại gia vị cô đều biết, nhưng cũng có một ít cô không biết, xem nhãn hiệu chắc là được nhập khẩu.

Sau đó, cô dời lực chú ý của mình lên chỗ để chất phụ gia.

Khi rảnh cô sẽ xem quyển sách Hà Tại Ngôn đã cho cô mượn, nên mới biết được, vì để bảo quản đồ ăn lâu nhất có thể, ngoại trừ những phương pháp xử lý bên ngoài, còn có thể sử dụng những chất phụ gia đó để tăng thời gian bảo quản thực phẩm.

Ngoài ra còn có chất phụ gia để tăng thêm màu sắc, mùi hương, những thứ mà trước đây cô không thể nào tưởng tượng được.

“Anh muốn dùng những thứ này sao?” La Thanh Mai quay đầu hỏi Hà Tại Ngôn.

Hà Tại Ngôn lắc đầu: “Không phải, thật ra anh cũng không có ý định dùng những thứ này, dù sao thì những thứ này cũng được tạo nên từ thuốc hóa học, khi sử dụng sẽ ảnh hưởng đến hương vị của đồ ăn, nếu như sử dụng quá nhiều, có thể mang lại hậu quả xấu.

“Đúng như vậy.” La Thanh Mai nghĩ: “Điều quan trọng là phải đảm bảo liều lượng khi sử dụng chất phụ gia, liều lượng được ghi trong sách chưa chắc đã đúng.”

“Em có ý tưởng gì không?” Hà Tại Ngôn cầm hai chiếc ghế đến, ngồi xuống cùng La Thanh Mai.

“Tạm thời chưa có ý tưởng gì hết.” Tầm mắt La Thanh Mai dừng trên kệ để hương liệu: “Nhưng anh muốn phát triển rượu theo phương hướng gì? Mấy thương hiệu rượu trắng trong nước đều có danh tiếng, anh đi sau người ta, có niềm tin không?” ( truyện trên app T Y T )

“Anh không định sản xuất rượu trắng.” Hà Tại Ngôn cười khẽ: “Anh định sản xuất rượu trái cây, nó giống như một loại đồ uống.” 

La Thanh Mai kinh ngạc nhìn anh: “Ý tưởng này rất tốt.”

Hà Tại Ngôn xoay người, dựa lên kệ: “Anh đã uống Coca rồi.”

“Coca Cola, Pepsi, hai loại này giá không thấp, hương vị độc đáo. Lúc trước khi anh uống đã rất ngạc nhiên.” 

“Sau khi anh biết về hai loại nhãn hiệu đồ uống này, anh mới có ý tưởng sản xuất đồ uống, phát triển ra nước ngoài, muốn giới thiệu cho người nước ngoài đồ uống của nước chúng ta.”

“Có chí hướng lớn.” La Thanh Mai khen: “Nhưng nếu chúng ta cũng bán nước có ga, có thể cạnh tranh với Coca hay không?” 

Cô chưa từng uống Coca nên không có cách nào để so sánh.

Hà Tại Ngôn nghĩ: “Phát triển ra nước ngoài sẽ khó, vì có nhiều sản phẩm khác thay thế.”

“Thành phố Thâm Quyến tỉnh Quảng Đông có công ty mới sản xuất một loại đồ uống, họ dựa trên dây chuyền sản xuất của Pepsi sản xuất ra một lượng lớn, anh có uống rồi, rất đặc biệt, anh có linh cảm, sẽ thành công vang dội.”

“Nghe anh nói vậy, áp lực chắc lớn lắm.” La Thanh Mai nói.

Hà Tại Ngôn gật đầu: “Đúng là áp lực lớn, nhưng bây giờ không thừa dịp thị trường đang trống chỗ mà chạy nhanh vào, anh sợ sau này sẽ khó khăn.” 

La Thanh Mai đồng ý với quan điểm này, giống như nước sốt bán ngoài chợ, sau khi mở sẽ rất khó kiếm được tiền, bởi vì mọi người đã quen thuộc với khẩu vị của cửa hàng trước đó rồi.

“Nhưng mà em cảm thấy em không thích hợp làm cố vấn đâu, đối với phương diện này em không quen thuộc nên sẽ không thể cho anh ý kiến chuyên môn được.” La Thanh Mai cảm thấy mình không làm được việc này, bèn nói ra để khỏi cản trở mục tiêu của anh.

“Đối với đồ ăn, anh tin tưởng lựa chọn của mình.”

“Trong lĩnh vực ăn uống, không có chuyên gia chân chính, quan trọng nhất là tìm ra hương vị, khẩu vị phù hợp nhất, để công chúng yêu thích và chấp nhận, sẵn sàng mua sản phẩm của chúng ta.”

“Anh tin tưởng thiên phú của em, có thể làm người kiểm tra lần cuối cho sản phẩm.”

La Thanh Mai nhìn biểu tình nghiêm túc của Hà Tại Ngôn, anh thật sự nghĩ như vậy, anh để vị trí này cho mình không phải vì muốn lấy lòng của mình.

Cô không trả lời ngay, vô ý miết miết ngón tay, đây là lần đầu tiên có người tin tưởng mình như vậy.

“Được.” La Thanh Mai nở nụ cười tươi rói, khí chất cả người khác đi, cô bây giờ rất có sức hấp dẫn người khác.

Có người nguyện ý tin tưởng, sao mình không trải nghiệm, biết đâu học được thêm kỹ năng khác, không cần phải đóng khung chính mình ở một chỗ.

Hà Tại Ngôn nhìn đến mê mẩn.

Một lúc sau, anh phục hồi tinh thần, ho nhẹ một tiếng nói: “Đi, anh giới thiệu cho em biết một người.”

La Thanh Mai đi theo sau Hà Tại Ngôn, đi đến tòa nhà nhỏ ba tầng, đi lên lầu 3.

Cầu thang lên lầu 3 có cửa sắt khóa lại, Hà Tại Ngôn mở cửa sắt ra: “Vào đi.”

Hà Tại Ngôn đi về phía bên phải, đi đến căn phòng ở cuối hành lang, anh gõ cửa.

Một lúc sau, một người mặc áo blouse trắng, khuôn mặt thon gầy đầy râu mở cửa ra.

La Thanh Mai nhìn vào mắt anh ấy, cảm thấy hoảng sợ, người này quá lạnh nhạt, làm cho người khác cảm giác anh ấy không để tâm đến bất cứ thứ gì.

“Khâu Thiếu Minh, đây là La Thanh Mai, bạn của tôi.” Hà Tại Ngôn lại nhìn La Thanh Mai nói: “Thanh Mai, đây là Khâu Thiếu Minh, bạn của anh, sinh viên tài năng của Đại học Thanh Hoa.”

“Xin chào.” La Thanh Mai nói chào người đối diện.

Khâu Thiếu Minh liếc nhìn Hà Tại Ngôn một cái, đứng qua một bên, mời hai người đi vào.

Khi vào La Thanh Mai mới phát hiện, trong phòng đều là thiết bị thí nghiệm, có rất nhiều chai lọ bình lớn nhỏ bằng thủy tinh, bên trong đựng bột hoặc chất lỏng, nhiều màu sắc khác nhau.

Cô tò mò, không biết những thứ đó là cái gì?

“Đã điều chỉnh lại rồi.” Thanh âm của Khâu Thiếu Minh khàn khàn: “Tác dụng phụ giảm đến mức thấp nhất, cậu có thể mang đi sử dụng.”

“Tài liệu tôi cần, cậu nhớ mua.”

Hà Tại Ngôn nhận cái hộp Khâu Thiếu Minh đưa qua, trong đó là túi bột màu nâu nhạt: “Mua rồi, hai ngày nữa sẽ đem tới.”

“Nhớ ăn cơm, làm việc nghỉ ngơi đúng giờ.” Hà Tại Ngôn ngồi bên cạnh bàn cầm ống nhỏ giọt, Khâu Thiếu Minh nghe xong chỉ biết à ừ, anh ấy cảm giác như mình là con cái đang nhọc lòng cha mẹ lo lắng.

Lúc xuống cầu thang, La Thanh Mai mới nói ra lòng tò mò của mình: “Nhìn trạng thái của anh ấy không được tốt lắm.”

“Ừ, thật ra cậu ấy gặp chuyện trong trường học, anh đã làm giấy tờ bảo lãnh, cho cậu ấy nghỉ ngơi ở đây, chờ luận văn được thông qua, mùa hè năm nay sẽ tốt nghiệp.”

“Thiếu Minh là thiên tài, đặc biệt ở lĩnh vực hóa học, sinh vật, anh mời cậu ấy đến hỗ trợ tối ưu hóa chất phụ gia trong sản xuất.”

Xuống tới lầu hai, Hà Tại Ngôn quẹo phải, đưa La Thanh Mai tới văn phòng của mình ngồi xuống, từ trong ngăn kéo anh lấy ra hai bản hợp đồng.

La Thanh Mai nhìn thoáng qua, không mở ra xem: “Em cảm thấy, chờ anh sản xuất ra sản phẩm đầu tiên, chúng ta lại nói về việc này, được không?”

Làm như vậy cũng cho hai người bọn họ một đường lui.

Hà Tại Ngôn nhìn đôi mắt nghiêm túc của La Thanh Mai, biết bản thân mình quá gấp gáp rồi.

“Được, lần sau nói vậy.”

Trước khi đi, Hà Tại Ngôn đi đến kho hàng nhỏ, anh cảm thấy nên tặng La Thanh Mai một số loại gia vị.

Đối với gia vị, La Thanh Mai không từ chối, mà từ chối cũng không được, vì thế, cô mang về không ít loại gia vị trong kho của Hà Tại Ngôn.

Bận rộn cả một buổi chiều, đến tối La Thanh Mai mới lấy quyển vở ra tính tiền, từ sự việc hôm nay, cô có một ý tưởng lớn.

Hôm nay, cô xúc động nhất chính là lời nói của Hà Tại Ngôn, anh đã đặt ra mục tiêu cho mình và phấn đấu, không sợ khó khăn thử thách, rất đáng khâm phục.

Nếu như vậy, cô có thể đem mục tiêu của mình phát triển lớn hơn nữa hay không?

Và cô cũng có chút tò mò, hương vị Coca mà Hà Tại Ngôn nói là hương vị gì?

Hôm nào cô sẽ đi chợ tìm xem, mua một chai uống thử mới được.

Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play