Tới gần hoàng hôn, cuối cùng một tia nắng chiều tà biến mất ở phía sau ngọn núi, chạng vạng gió thu lạnh đến rùng mình, cánh rừng khô vàng trông vô cùng hoang vắng. Khương Văn Âm cùng đoàn người đi vòng qua một ngọn núi, tình cờ bắt gặp hai tên côn đồ vô lại mà nàng đã từng dạy cho một bài học. Họ lặng lẽ tiến vào sân trước của ngôi nhà nữ nhân nọ.
Ba tháng trôi qua, Tiểu Hạnh thôn trở nên hoang vắng, cửa lớn trước sân có một con chó hoang lớn nghe thấy tiếng động, liền hướng về phía họ đang ẩn nấp trong góc và sủa điên cuồng, phát ra những tiếng gầm gừ nức nở đe dọa.
Trong sân vang lên tiếng một nam nhân giận dữ mắng mỏ: “Kêu kêu kêu! Suốt ngày chỉ biết kêu, kêu nữa là ta giết ngươi, nấu thịt chó ăn đấy!”
“Gâu gâu gâu!” Con chó hoang lớn vẫn tiếp tục sủa.
Nam nhân lại mắng thêm vài câu, rồi lớn tiếng gọi về phía nhà bếp: “Con tiện tỳ kia, cơm nấu xong chưa? Ngươi muốn để ta chết đói à?”
Từ trong bếp, một cô bé với vẻ mặt kinh hoàng bước ra, tay cầm một bát tóp mỡ, đặt nhanh trước mặt nam nhân rồi vội vã chạy về phía nhà bếp, dáng vẻ vô cùng sợ hãi.
Nam nhân tóm lấy cánh tay cô bé, hung hăng nói: “Cái đồ lỗ vốn, ngươi bị câm à? Thấy ta không biết gọi là cha à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play