Là một thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp, búi tóc kiểu sơ vọng tiên, trên trán đeo một mảnh mành vàng gắn hồng bảo thạch. Nàng ta mặc chiếc váy dài màu hồng bạc và khoác áo choàng da hồ ly bạc. Dưới chân đi giày da hươu màu tím, trên giày cũng gắn đá quý đỏ, trông bốn chữ có thể miêu tả: lộng lẫy chói lòa.
Khương Văn Âm nhìn nàng ta thêm vài lần, thiếu nữ nâng cằm lên, hừ một tiếng, lộ ra vẻ khinh thường: "Đồ nhà quê."
Không phải chứ muội muội à, đi ra ngoài kiêu ngạo như vậy, là sẽ bị đánh đấy biết không?
Nàng bỗng nhiên tỉnh táo, ôm tiểu phì pi ngồi dậy, tự hỏi có nên cho thiếu nữ kia "nếm thử" cú đấm của mình hay không.
Nam tử đứng trước thiếu nữ nhanh chóng can ngăn, không tán đồng nói: "Hi tam cô nương, lời nói không thể nói như vậy. Kim điêu là báu vật hiếm có của thế gian, chúng ta có thể tận mắt thấy tư thế oai hùng này, cũng đã là ba đời có phúc, không cần phải đòi hỏi thêm."
Tư thế oai hùng? Khương Văn Âm cúi đầu nhìn thoáng qua con chim tròn như quả cầu trong lòng mình. Nó đã béo ú thế này, tư thế oai hùng ở đâu? Nam tử này có bị mù không?
Hi Uẩn Thuần ngẫm nghĩ, sau đó khẽ cười nói: "Mục công tử nói rất đúng, nhưng kim điêu là báu vật hiếm thấy, mà hai tỷ muội kia lại nuôi nó thành một quả cầu. Không phải là lãng phí của trời sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT