Chẳng thể ngờ nàng lại phóng khoáng đến vậy, chính mình chỉ lơ là một chút, nàng đã tuột váy áo chỉ còn lại chiếc áo lót trong màu trắng, áo lót trong rất mỏng, thấp thoáng có thể nhìn thấy màu sắc của chiếc yếm bên trong. Ngực đúng như nàng đã nói, lớn một chút, ít nhất khi mặc quần áo thì ngực có sự phập phồng rõ ràng.
Khương Trầm Vũ day trán, ngồi trên trường kỷ cạnh cửa sổ, nhìn chằm chằm vào chiếc bình sứ nhỏ men xanh đặt cạnh đó, ngón tay khẽ gõ trên chiếc bàn nhỏ.
Hàn Nguyệt còn đang thu dọn tủ quần áo cho Khương Văn Âm, rất cẩn thận nhìn nàng ta một cái, lại nhìn sang Khương Văn Âm đang thay quần áo, tâm tình khó mà diễn tả.
Cẩm Nương vội vàng lấy ra chiếc váy giúp Khương Văn Âm mặc vào, ngại với Khương Trầm Vũ đang ở trong phòng, không dám tùy ý như bình thường, chỉ dám nói nhỏ: “Tiểu Khương cô nương mau mặc quần áo vào, cẩn thận bị lạnh.”
Tòa nhà này lâu rồi không có người ở, trong phòng rất lạnh, tuy rằng có đặt bồn than lửa, nhưng nếu không lại gần thì cũng không cảm nhận được sự ấm áp, với việc tiểu Khương cô nương trực tiếp thay quần áo như vậy, rất dễ bị cảm lạnh.
Khương Văn Âm cũng cảm thấy lạnh, nàng ôm tay run lẩy bẩy, nhờ Cẩm Nương giúp mặc bộ váy mới. Đây là bộ váy màu vàng nhạt mà mỹ nhân tỷ tỷ đã chọn cho nàng, thân trên là áo bông ngắn màu vàng nhạt, thân dưới là váy màu vàng cam rực rỡ, vạt váy thêu hoa Tulip và bươm bướm, vạt váy rất dài quét đất, vòng eo được đẩy lên rất cao, bên hông thắt dải tua rua màu đỏ, khiến eo nàng trông nhỏ nhắn thon thả một tay có thể ôm trọn, dáng người mảnh mai.
Khương Văn Âm cúi đầu thắt chặt đai lưng, bước những bước uyển chuyển nhẹ nhàng đến trước mặt Khương Trầm Vũ, xoay hai vòng, hớn hở nói: "Mắt nhìn của tỷ tỷ thật tốt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT