Đầu hẻm thật hẻo lánh, hầu như rất ít thấy bá tánh lui tới. Bầu trời như dòng nước, dường như trở nên trắng xóa, ánh mặt trời thưa thớt chiếu xuống nhưng không mang đến chút hơi ấm nào. Gió lạnh sắc bén như dao cắt.
Khương Văn Âm nhìn thấy một thanh niên bước nhanh đến trước xe ngựa của họ, ánh mắt rơi xuống người mỹ nhân tỷ tỷ của nàng, nét mặt lộ rõ sự kinh diễm, không hề che giấu.
Hắn mở chiếc quạt xếp trong tay, khẽ phẩy phẩy, lộ ra vẻ tự nhận phong lưu phóng khoáng, chắp tay cười nói với hai tỷ muội: "Nhị vị cô nương thật quen mặt, tại hạ có phải đã gặp qua nhị vị ở đâu không?"
Khương Trầm Vũ liền hỏi ngược lại: "Ngươi là Lâm Huyền Du?"
Thanh niên sửng sốt một chút, rồi chắp tay trả lời: "Đúng là tại hạ."
Khương Trầm Vũ giơ tay ném cái túi gấm qua, ngồi trong xe ngựa nói: "Trần Đường nói ngươi thiếu hắn một ân tình, ta có việc ở Tương Châu nên đến tìm ngươi. Ngươi đều phải giúp ta làm thỏa đáng.”
Lâm Huyền Du mở túi gấm, thấy bên trong có ngọc bội, nét mặt lập tức nghiêm nghị, sau đó mở ra lá thư trong túi, nhanh chóng xem qua một lần rồi bỏ lại vào túi gấm, chắp tay cung kính nói: "Cô nương hãy cho ta ba ngày, ta chắc chắn sẽ chuẩn bị đủ ngân lượng và đồ vật."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT