Báo đáp? Điều Cao Dương Bá mong nhất bây giờ là đám người Cố Phong Hoa coi hắn như cái rắm cho xong, nào dám trông mong báo đáp gì chứ? Nghe Tạ Hoài Viễn nói vậy, gương mặt vuông vức của Cao Dương Bá đâu chỉ tái mét, hoàn toàn sợ đến xanh cả mặt rồi.
“Không… không cần đâu, người ta thường nói thi ân bất cầu báo, thân là trưởng lão Thánh điện, đây là việc ta nên làm, không cần… không cần cho nàng biết đâu. Phải, tuyệt đối đừng để họ biết, ta sợ phiền phức nhất, không cần báo đáp gì đâu.” Cao Dương Bá lắp ba lắp bắp, nói năng lộn xộn rồi thất thần rời khỏi Tử Thần Phong.
“Cao đại nhân cao thượng, cao thượng thay.” Phía sau, vọng lại giọng nói đầy cảm khái của Tạ Hoài Viễn.
Cao Dương Bá lảo đảo một cái, suýt nữa ngã sõng soài, gương mặt vuông vức kia càng thêm xấu hổ đỏ bừng.
Hầy, vốn đã quyết tâm làm hòa với Cố Phong Hoa, thậm chí đã chuẩn bị sẵn sàng vứt bỏ sĩ diện trưởng lão để nịnh nọt, sao vừa nghe Cố Phong Hoa gặp chuyện lại hả hê thế chứ, sao lại không giữ được cái miệng bép xép này cơ chứ? Cao Dương Bá càng nghĩ càng hối hận, thật muốn tự vả cho mình mấy cái thật đau.
…
“Ai đang nói đó?” Trong đại điện, mấy người Cố Phong Hoa nhìn nhau, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT