Quảng Thâm do dự một chút, không cầm đũa: "Em biết anh muốn nói gì?"
"Đúng thế, anh không cần phải thấy gánh nặng gì cả, chuyện trước đây là do em không đúng, nhưng bâuy giờ anh phải tin là em thực sự muốn sống tốt với anh."
Quảng Thâm: "...”
Nếu anh tin lời Giang Chi thì thật sự như thấy ma.
"Đó là biểu cảm gì vậy? Được rồi, anh đừng như thế, anh khiến em thấy ngại lắm." Giang Chi xoa má mình: "Chúng ta là vợ chồng, giữa vợ chồng không cần phải như vậy..."
"Chờ đã." Quảng Thâm cảm thấy mình không theo kịp suy nghĩ của Giang Chi: "Như thế là như nào? Anh làm gì?"
"Cảm động ấy." Giang Chi nghiêm túc nhìn vào mắt Quảng Thâm, trong đó phản chiếu bóng dáng nhỏ bé của cô, càng thấy rằng Quảng Thâm quá biết ơn: "Em biết anh rất cảm động khi em gửi đồ cho anh, nhưng anh thực sự không cần phải chạy về. Dù sao chúng ta là vợ chồng, vợ chồng là một thể, nên làm như vậy."
Quảng Thêm im lặng một lúc, cuối cùng mới khàn giọng hỏi: "...Anh cảm động?"
"Anh không cảm động sao? Lần đầu tiên em làm quần áo cho người khác là làm cho anh, ở nhà ăn thịt cũng không quên anh, chỉ cần gió nhẹ chút em đã lo lắng anh lạnh." Giang Chi nhìn anh với đôi mắt oán trách, không hiểu tại sao thái độ của anh lại đột ngột thay đổi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play