Quảng Thâm nhìn cô một cái, Giang Chi cười, giả vờ ngoan ngoãn. Khuôn mặt mệt mỏi, suy nghĩ hiển hiện rõ ràng, chỉ thiếu mỗi việc trực tiếp viết "nhanh tắm đi, tắm xong thì mau đi đi" lên mặt.
Quảng Thâm cúi đầu ăn thêm một miếng mì, sau đó thuận tay dịch chuyển ngọn nến bên cạnh cô, rất lịch sự: "Không cần."
Quảng Thâm là người khá kỹ tính, rất sạch sẽ, khi ở ngoài, mồ hôi và bụi bẩn đều được rửa sạch bằng nước sông. Nhưng Giang Chi không biết tình hình của anh ở ngoài, có hơi ghét bỏ: "Sao lại không cần? Tối nay anh không tắm à?"
Giang Chi nhăn mũi, nói một cách nhẹ nhàng: "Hay là tắm đi."
Đã vài ngày rồi.
Quảng Thâm suýt nữa tức cười.
Đối diện với ánh mắt ghét bỏ của cô, anh khẽ cong môi, từ tốn nói: "Tối nay anh không đi, còn nhiều thời gian"
"!" Giang Chi giật mình đến mức suýt nữa đúng dậy: “Tối nay anh không đi?"
"Em không muốn anh ở nhà sao?" Quảng Thâm nhìn cô, nhướng mày.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play