Nửa câu còn lại, Phòng Tử Ngu không nói ra.
Bây giờ có nói gì cũng không có tác dụng.
“Lão tử biết. Chẳng phải ngươi đang cảm thấy bản thân hiện giờ là phượng hoàng rơi xuống nước không bằng gà, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh sao? Chờ ngày nào đó ngươi về kinh, nhất định sẽ báo mối thù này... Nhưng mà, phải chờ đến lúc ngươi có thể quay về rồi hẵng nói.”
“Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây hay phong thuỷ luân chuyển đúng là không sai, nhưng số phận của lão tử không phải do phong thuỷ quyết định.”
Diêm Như Ngọc nói xong thì Phòng Tử Ngu cũng đã run rẩy viết xong tên của mình, hơn nữa còn lăn dấu tay luôn rồi.
Diêm Như Ngọc cầm hai tờ giấy lên, cười tủm tỉm phủi phủi rồi thổi cho khô nét mực bên trên: “Chữ đẹp đấy.”
Phòng Tử Ngu hừ một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play