Hoa gia là hoàng thương, trong nhà cũng có không ít thứ tốt, nhưng nàng ấy cũng bị những thứ trước mắt dọa sợ.
Đại đương gia của nàng ấy đúng là một người tùy tiện. Nhiều thứ tốt như vậy mà cho hết vào trong cùng một cái rương, không sợ bị mất sạch sao?
“Trong xe còn có cả gấm vóc nữa. Khi nào vào thành, chúng ta tìm thợ may để đặt làm vài bộ y phục mới.” Vạn Châu Nhi vuốt ve những thứ khác trong xe, vẻ mặt đầy hưởng thụ.
“Cũng được. Đại đương gia của chúng ta mặc nam trang khiến người khác nhìn vào tưởng rằng chúng ta là thê tử của nàng.” Hoa Lan Dung che miệng cười.
Diêm Như Ngọc vẫn luôn đeo mặt nạ khi ở ngoài, chỉ khi xung quanh không có người ngoài mới để lộ gương mặt thật.
Cũng chính vì bình thường nàng luôn đeo mặt nạ nên người khác nhìn lướt qua đều cho rằng đây là một nam nhi.
“Ngươi là tiểu thiếp, ta là chính thất!” Vạn Châu Nhi hừ một tiếng, “Ta chính là Đại tiểu thư trong sơn trại, ngươi chỉ có thể đứng thứ hai mà thôi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play