Vốn dĩ Vạn Châu Nhi hơi tức giận, nhưng khi nghe thấy Nhị ca của nàng ta nói rằng Đại đương gia phải nghe theo cha nàng ta thì lập tức bật cười.
“Đúng vậy. Nhị ca, ngươi nói không sai. Ngươi chính là nhi tử duy nhất của cha ta, không chừng sau này có thể thay thế Đại đương gia trở thành chủ nhân mới của sơn trại đấy!” Vạn Châu Nhi tiến lên vỗ vỗ vai Cát Nhị Lôi, “Đại đương gia đang ngắm cảnh ở bên kia kìa. Ngươi cầm đại đao đi qua đó, không cần nghĩ gì hết, cứ thẳng tay chặt đầu nàng. Không chừng cha ta còn phải cảm ơn ngươi vì đã giúp ông ấy loại bỏ một mối họa đấy!”
Hoa Lan Dung ở bên cạnh nghe được thì mí mắt giật liên hồi.
Nàng ấy túm lấy tay áo của Vạn Châu Nhi, giật giật.
Lỡ như Cát Nhị Lôi này thật sự ngu ngốc đến mức tin lời nàng ta thì phải làm sao?
“Muội muội, ca ca muội chỉ đang đùa giỡn với muội mà thôi. Muội đừng nóng giận.” Xuân Nương mỉm cười hòa giải, “Lúc nãy ta thấy trong cái rương kia có vài... thứ quý giá. Chúng đều là của muội muội sao?”
“Có phải của ta hay không thì liên quan gì đến ngươi?” Vạn Châu Nhi hừ một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play