Nghê Nhã ngồi bên cạnh nghe từng chữ từng chữ một, cơn giận trong lòng như muốn bùng cháy, hóa thành ngọn lửa thiêu rụi cô. Nhưng cô ta lại hoàn toàn bất lực, thứ duy nhất có thể run rẩy vì tức giận chính là con ngươi ở trong mắt.
Chúc Vấn Thiện cười đến mức phải lau nước mắt ở khóe mắt: “Cũng vì chuyện đó mà Nghê Nhã nổi tiếng khắp trường chúng tôi. Nhưng dù cậu ấy có chơi thuốc thì cũng chẳng sao cả, nhà Nghê Nhã có tiền có thế mà. Chỉ tội mấy người chơi thân với cậu ấy, bị trường xử phạt hết cả rồi.”
“Tôi vẫn còn giữ đoạn video lan truyền khắp nơi lúc đó đấy, các bạn muốn xem không?”
Chơi… thuốc á?
Đối với mấy sinh viên bình thường như bọn họ, chuyện đó chẳng khác gì tự chuốc họa vào thân, giống như chuyện hoang đường tận trời Tây.
Trong lòng Vương Trạch, bạn nữ A và bạn nam B đều dâng lên cảm giác sợ hãi và cảnh giác, lập tức quay sang nhìn Nghê Nhã, nhưng chỉ thấy cô ta vẫn ngồi đó với vẻ mặt bình tĩnh, như thể những gì Chúc Vấn Thiện nói hoàn toàn không liên quan đến cô ta.
Ba người ngơ ngác nhìn nhau, chẳng ai dám mở miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play