Khúc Độ Biên chôn Đại Hắc ở một ngọn núi ngoại thành kinh đô.
Hắn không muốn chôn nó trong hoàng cung, nơi trông có vẻ hoa lệ nhưng thực chất chỉ là một chiếc lồng chật hẹp.
Chú chó con mà Đại Hắc tha từ trong chuồng về là một con đực. Vì tai phải của nó có màu trắng, Khúc Độ Biên đặt tên cho nó là "Nhất Điểm Bạch".
Nhất Điểm Bạch đúng nghĩa là một chú cún con. Lúc nhỏ, nó nghịch ngợm, phá phách, gặm đồ lung tung, chẳng có chút nào giống sự chững chạc và điềm đạm của Đại Hắc——có lẽ vì chưa đến tuổi.
Khi Đại Hắc vừa ra đi, không biết có bao nhiêu người ngấm ngầm lo lắng cho Khúc Độ Biên, sợ rằng hắn chịu không nổi cú sốc này mà ngã bệnh.
Khúc Độ Biên buồn, nhưng không quá buồn.
Hắn biết rằng những năm tháng Đại Hắc ở bên mình là quãng thời gian rất vui vẻ. Khi đi đến ngôi sao của loài chó, nó cũng đã hoàn thành tâm nguyện kéo chiếc xe nhỏ lần cuối cùng, không còn gì phải hối tiếc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT