Hạ Phó Dương chỉ vào thùng gỗ nhỏ đang tí tách nhỏ máu.
Khúc Độ Biên hiểu ý, nói: “Ta nhờ Dương thái y châm vào huyệt điệp ngạc, hiện tại tạm thời không ngửi được mùi gì.” Đáng tiếc không thể châm thường xuyên, làm quá nhiều sẽ khiến khứu giác thật sự mất đi. Bằng không, hắn nhất định phải học chiêu này.
Hạ Phó Dương nhắm mắt lại một lúc, sau đó mở ra, cảm giác lửa giận trong lòng bùng lên, nhưng lại không dám thực sự nổi nóng với người trước mặt. Hắn chỉ có thể đè nén âm giọng: “Ngươi có từng để tâm đến bản thân mình không!”
“Lấy thân thử thuốc? Khúc Tiểu Thất, ngươi nghĩ mình có mấy mạng để mà tiêu phí!”
Khúc Độ Biên ngửa đầu ra sau, nhìn Hạ Phó Dương, chậm rãi nói:
“Cái này ta gọi là… khụ… người đầu tiên tiếp nhận điều trị, ngươi hiểu cái gì?” Hắn đẩy mặt Hạ Phó Dương ra, dù ôn dịch mô phỏng trên người hắn không có khả năng lây nhiễm, nhưng hắn vẫn có thể dùng nó để uy hiếp. “Đừng có chạm vào ta, cẩn thận đấy, đến lúc ngươi lây nhiễm từ ta rồi cũng nằm xuống mà xem.”
Hạ Phó Dương tức tối nói: “Vậy thì cùng thử luôn, xem ai khỏe hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT