Cái gọi là viết bài cảm nhận khi bệnh, chẳng qua là viết xem mình khó chịu chỗ nào mà thôi.
Phát sốt là dạng dễ nhất. Để tiết kiệm sức, Khúc Độ Biên viết rất nhẹ tay, nét chữ nhỏ như kiến bò, đầu thì nóng hầm hập, vậy mà vẫn thả bút viết một mạch đến cả ngàn chữ.
Đặc biệt tỉ mỉ, nhưng cũng đặc biệt lan man.
Nội dung bao gồm cảm giác khi ăn cơm, khi ngủ, khi đi lại.
Trong khoảng thời gian có hạn, hắn phải tranh thủ khiến phụ hoàng tiện nghi đổi ý. Dù khó chịu đến muốn nôn, hắn vẫn không hề giảm mức giá trị thực tế khi bị bệnh trong khi viết.
Viết nhiều như vậy, nể công hắn đi, cho thêm ít điểm sinh mệnh chứ!
Bóng tối dần bao phủ bên ngoài, Diệp Tiểu Viễn mang vào cho hắn một chiếc đèn. Khúc Độ Biên lập tức che giấu việc mình đang làm. Thấy hắn đang đọc sách luyện chữ, Diệp Tiểu Viễn không quấy rầy, chỉ mang thêm ít điểm tâm vào, nhắc nhở hắn đừng làm việc quá sức rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Khúc Độ Biên hạ bút viết xong chữ cuối cùng.
“Gửi bài.” Hắn nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT