Khúc Độ Biên theo chân Tuyên Phi về Thuận Ninh Cung.
Thuận Ninh Cung nằm rất gần Phượng Ngô Cung, nhưng nơi này lại mang một vẻ tịch mịch hiu quạnh. Cả cung điện trông có phần vắng lặng, cung nhân chẳng được bao nhiêu.
Đi qua tiền điện – nơi Tuyên Phi thường ở – Khúc Độ Biên không khỏi tò mò nhìn xung quanh. Hoa viên phía ngoài chẳng thấy lấy một đóa hoa nào, toàn bộ đã được cày xới thành đất trồng trọt. Không rõ đang trồng thứ gì. Hai bên còn sót lại vài cây ăn quả, thân gỗ khẳng khiu, lá lưa thưa. Song, chỉ nhìn thoáng qua cũng khó mà đoán được đó là loại cây gì.
Dưới ánh nắng chiều dịu nhẹ, Tuyên Phi quay người, gọi người chuẩn bị bữa ăn trong thiện phòng, rồi thở dài nhìn về phía đứa bé đang lon ton theo sau mình – Thất hoàng tử.  
Nàng có chút mơ hồ, bị đứa trẻ này quấn lấy, nhất thời lúng túng mà mang dìa đây.  
Khúc Độ Biên đi đâu cũng dính sát như một cái đuôi nhỏ, ánh mắt long lanh đầy sự mong đợi.  
Hắn ôm lấy chân Tuyên Phi, giọng điệu đáng yêu: “Tuyên nương nương ~”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play