Vừa về đến nhà tôi đã như bước vào phòng thẩm vấn. Ngồi xe năm sáu tiếng đồng hồ, xương sống như muốn rã rời. Ăn cơm xong là tôi chỉ muốn ngả lưng xuống giường ngay lập tức, nhưng khi tôi theo thói quen định vào phòng ngủ thì bị gọi giật lại với vẻ mặt nghiêm nghị:
“Chờ một chút, hỏi con vài chuyện.”
Tôi đành miễn cưỡng dừng bước, “Có chuyện gì vậy mẹ?”
Mẹ tôi ngoắc tay, ra hiệu tôi lại gần. Tôi không muốn ngồi xuống ghế sô pha, khuỷu tay chống lên tủ giày ở huyền quan cửa ra vào, đứng với dáng vẻ chẳng mấy ngay ngắn, chờ đợi.
Bà tắt màn hình chiếc điện thoại đang cầm trên tay. Điện thoại không để chế độ im lặng, lúc tắt màn hình phát ra một tiếng “tít” giòn tan.
Trong lòng tôi, hành động này luôn được gắn mác “dành riêng cho những lúc nói chuyện nghiêm túc”, đặc biệt là trong những tình huống không mấy tốt đẹp.
Quả nhiên——
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT