Tôi và Kỳ An có thể ngồi xuống nói chuyện tử tế là một tiếng sau đó, trong khoảng thời gian ấy tôi vô số lần muốn bỏ mặc nàng ở đó rồi đi cho xong, nhưng lại không yên tâm, dường như để nàng một mình rất dễ xảy ra chuyện.
Thật ra hoàn toàn không đến mức đó, một mình nàng đã không biết bao nhiêu lần trải qua những ngày như vậy một cách ổn thỏa rồi.
Nhưng tôi vẫn ở lại, tôi đâu phải là người không có lý, việc gì phải cãi nhau xong là bỏ chạy, trông rất chột dạ.
Được rồi, chủ yếu vẫn là thật sự lo lắng nàng xảy ra chuyện.
Tôi mâu thuẫn đến mức dường như giây sau sẽ chết mất, vừa bực mình cái tật bé xé ra to cộng thêm lo lắng vớ vẩn của mình bao giờ mới sửa được, vừa lại tìm một lý do khác để ở lại: Chẳng phải còn phải cắt móng cho Hoãn Hoãn sao.
"Đúng..." Nàng gật đầu, “Cái bấm móng tay không ở bên này à, em nhìn thử ngăn kéo bên dưới...”
Kỳ An kéo ngăn kéo bằng tay trái, rất vụng về, cái lọ thuốc màu trắng vẫn bị nàng nắm chặt trong lòng bàn tay phải quên cả buông ra. Ánh mắt tôi lướt qua một cái lọ nhỏ tương tự khác trên giá tầng trên, dừng lại thêm vài giây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play