Từ chối lời mời của Kỳ An lần một rồi sẽ có lần hai, vô vàn lý do được viện ra, nhưng nàng không vạch trần cũng chẳng nản lòng, ngược lại còn phát huy triệt để tinh thần kiên trì bất khuất.
“Được, vậy lần sau nha.”
Sau đó quả thực có vô số lần sau, kéo dài từ đầu đông đến cuối đông vẫn chưa có hồi kết.
Nhưng may mắn nàng nghe lời thì sửa, không còn dọa người bằng điện thoại nữa, thường chỉ gửi một câu lễ phép giữ kẽ: “Dạo này em bận không, có thể cùng nhau ăn bữa cơm không?”
Tôi phát huy diệu dụng sâu xa của ngôn ngữ Trung Hoa, dùng đủ kiểu uyển chuyển từ chối mà không lặp lại, sau đó viện một lý do hoa mỹ để lấp liếm.
Quyết tâm dây dưa đến khi núi không có ngọn, trời đất hợp làm một.
Lần nữa gặp lại Kỳ An đều là nhờ Tống Kỳ Phàm. Cô ấy nói Nhiễm Nhiễm được nghỉ, đang ở Bắc Kinh, “Em đừng sợ, biết em bận rồi, chỉ đơn thuần là hẹn ăn cơm thôi. Con bé nhớ em đó, cả ngày đòi tìm chị Hứa thân yêu của nó, chị đây làm chị ruột mà chẳng có cảm giác gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play