Chú thích tác giả: Vô cùng xin lỗi, chương này là ngôi thứ ba dưới góc nhìn chủ đạo của Kỳ An, vốn tôi định xếp vào ngoại truyện, nhưng cân nhắc thấy trong chính văn không có phần này thì không phù hợp lắm. Những bạn cảm thấy việc đổi ngôi kể giữa chừng sẽ gây mất hứng thì mong hãy cố gắng chấp nhận nhé. Cảm ơn sự bao dung!
*
Thứ Bảy, Kỳ An lại gửi tin nhắn qua, muốn hẹn một thời gian cụ thể, nhưng Lâm Hứa mãi vẫn không trả lời. Nàng nghĩ lúc này đối phương có thể không rảnh trả lời tin nhắn, hoặc chuyện cô bé ngốc nghếch ngủ quên cũng thường xảy ra, nhưng đợi đến quá trưa vẫn không thấy hồi âm, không tránh khỏi lo lắng.
Lo lắng điều gì chứ, là sợ em đổi ý rồi. Lâm Hứa từng nói đùa rằng nếu có bán thuốc hối hận, nàng chắc chắn chẳng mấy chốc sẽ ăn đến mức lờn thuốc.
Lại chọn một thời điểm thường được coi là giờ nghỉ ngơi để gọi số của em, nhưng mãi vẫn không có ai nghe máy.
Mãi đến bảy tám giờ tối, Tống Kỳ Phàm gọi một cuộc điện thoại tới gấp gáp như lửa cháy đến lông mày, "Quán bar mà mày hẹn Lâm Hứa đến, giờ lại bỏ đi một mình rồi à?"
Nàng nghe mà đầu óc ong ong: "Tao hẹn em ấy ở quán bar lúc nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT