Vỡ đầu tiên là kính cửa sổ, rồi đến đèn chùm pha lê hình nhánh cây, vỡ tan thành một sàn kim cương lấp lánh, dẫu đẹp đẽ cũng khiến người ta không nỡ dùng từ "thi hài" để hình dung cảnh bừa bộn khắp sàn.
Càng ngày càng nhiều thứ vỡ tan tành trong bóng đêm dài đằng đẵng, đến cuối cùng, khi chỉ còn lại một mình nàng, nàng lại đột ngột rơi vào một vòng tay quen thuộc, có người gọi tên nàng, khi nàng quay đầu định nhìn, tấm rèm cửa sổ tả tơi rơi xuống từ thanh trượt, ánh trăng chiếu vào đống hoang tàn đổ nát.
Bị người ta lay tỉnh.
“Khó chịu hở?”
Nàng không đáp rõ ràng, khẽ khàng rướn lại gần nguồn ấm, vê một lọn tóc quấn quanh đầu ngón tay. Hơi lạnh một chút, rồi nhận ra lòng bàn tay và sau lưng đều đẫm mồ hôi.
Lâm Hứa sờ trán nàng, rồi mới nói: “Bật đèn lên nhé?”
Giọng nói khản đặc vì mới tỉnh, Kỳ An cảm thấy lẽ ra nên xin lỗi vì đã làm phiền giấc ngủ của đối phương, nhưng lại chậm chạp gật đầu trước khi kịp tỏ ra áy náy. Nửa người Lâm Hứa đè lên nàng, vươn tay nhấn công tắc, khi rút tay về lại không nhúc nhích người ra, nằm rúc vào lòng nàng, tay luồn xuống sau gáy nàng sờ thử, áo ngủ đã thấm ướt mồ hôi rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play