Chuông báo thức đặt cho ngày làm việc tối qua quên chưa tắt, thế nên sáng hôm sau, giấc mơ đẹp bị tiếng chuông đáng ghét đánh thức. Đồng hồ báo thức để hơi xa, lúc Kỳ An ngồi dậy với tay tắt chuông thì Lâm Hứa bị làm phiền, nheo mắt nhìn nàng qua khe hở của hàng mi.
"Cúc áo... chỗ này cài nhầm rồi." Em đưa tay chọc nhẹ một cái.
Kỳ An chẳng thèm liếc mắt nhìn, hơi nghiêng người qua, "Cài giúp chị đi."
Đáng lẽ đây phải là một khung cảnh rất tình tứ, nhưng Lâm Hứa lại như thể cố tình không thấy, rất mực Liễu Hạ Huệ mà lần lượt cởi từng chiếc cúc áo ra rồi cài lại cẩn thận, chẳng hề ban cho nửa cái nhìn dư thừa.
Nàng tặc lưỡi: "Chán ngắt à."
Lâm Hứa giỏi nhất là giả ngốc, tiếp tục làm lơ phản ứng của nàng, vừa cười vừa rụt người vào trong chăn. Kỳ An cứ thế giở chăn ra, ngón tay đối phương đang nắm góc chăn thuận theo lực của nàng mà hơi nới lỏng, nhưng lại kịp siết chặt lại ngay trước khi tuột qua giới hạn.
"Như vậy đã đủ thú vị chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play