Tiền Mộc Mộc trầm ngâm một chút.
"Mẹ chồng, người cũng không cần lo lắng như vậy, tục ngữ nói rất hay thuyền cầu tự nhiên thẳng, người nên bận lòng nhất không phải là chúng ta, mà là Hứa Văn Hòa."
Biểu cảm của Hứa lão thái thái sửng sốt một chút, sau đó bà ấy từ từ ngẫm ra, "Có vẻ cũng đúng, con nói tiểu tử đó chịu đựng được nhiều ngày như vậy, sao không nói một lời gì cả, chẳng lẽ thật sự định nhận thua thiệt này sao?"
"Ai biết được." Tiền Mộc Mộc nhún nhún vai, "Có thể hắn chỉ muốn mong một sự yên bình. Dù sao tính tình của Hứa Văn Hòa chính là như vậy, thật thà lại tuân thủ bổn phận, cũng không thích gây chuyện."
Hứa lão thái thái lắc lắc đầu.
"Ta cảm thấy không chỉ như vậy. Trong thôn nếu không có nhi tử để dựa vào, không chỉ nữ nhân chúng ta không ngóc được đầu, làm nam nhân cũng không thể thẳng lưng được. Trong nhà không có con nối dõi, giống như đứt đoạn đời sau, mặt ai cũng không có ánh sáng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT