Hứa Tú Dương nhìn về nơi xa, nhìn ruộng đồng xanh um phía xa, hiện ra một khung cảnh mùa xuân, ông ấy thở dài than: "Lúc nằm còn không cảm thấy thời gian trôi qua nhanh bao nhiêu, bây giờ vừa nhìn mới phát hiện đã là mùa xuân. Vụ thu hoạch mùa thu không giúp được gì cho nhà cháu, đến vụ cày mùa xuân này thân thể ta cũng gây trở ngại.”
Trong mắt ông ấy tràn đầy thất vọng, "Già rồi già rồi, thật sự càng ngày càng vô dụng."
Người có tuổi đều đa sầu đa cảm như vậy sao... Trên mặt Tiền Mộc Mộc hiện lên ba phần y cười, an ủi nói: "Được rồi, ở tuổi thúc chính là nên suy nghĩ đến việc làm sao sống lâu khỏe mạnh, chứ không phải nghĩ đến làm nhiều việc, cháu cũng không phải là nuôi không nổi thúc, có thời gian rảnh thì đi dạo đến cuối thôn nhiều một chút, cháu cũng sẽ đến thăm thúc."
Hứa Tú Dương mím môi khẽ cười ra tiếng.
Trong hốc mắt lại loáng thoáng nước mắt, theo từng lông mi run run, ông ấy hơi nghẹn ngào nói: "Ta thật sự... cả đời ta không nhi không nữ, có được một chất nhũ tức hiếu thảo như cháu, cả đời này cũng đáng rồi."
Tiền Mộc Mộc nghe vậy, trong lòng có chút áy náy.
Nàng đối xử tốt với Hứa tam thúc, thực ra không phải vì Hứa tam thúc, mà là để bù đắp cho sự thiếu sót không thể phụng dưỡng sư phụ của nàng khi về già.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play