Bảo Ý tặng cậu một cái lườm nguýt, khẽ nói: “Im đi, cấm cậu nói.”
Chu Gia Thuật cười khẽ, xem cô không từ chối chính là đồng ý.
Nhưng cậu biết Bảo Ý mềm lòng, lương thiện, cậu không nên vịn vào sự mềm lòng của cô mà được đà lấn tới, vì thế đến lúc nên ngừng là cậu lập tức im lặng ngay.
Như vậy đã tốt lắm rồi.
Thật sự rất tốt.
Cho dù cậu vẫn chưa thể nói rõ nó tốt ở chỗ nào, nhưng cuối cùng tâm trạng tệ như ngày mưa dầm dạo gần đây đã biến thành ngày nắng nhẹ gió vờn quanh.
Có lẽ là vì cô không từ chối, đồng nghĩa với việc tình yêu của cậu đã có thêm hy vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT