Thật ra so với trước kia và bây giờ thì quan hệ của bọn họ không có thay đổi gì nhiều.
Cho nên Bảo Ý không nhạy bén phát hiện ra hành động của cậu cũng là bình thường.
Đúng là thỉnh thoảng cô vẫn cảm thấy, hình như có gì đó khác lạ.
Nhưng khi ngẫm kỹ lại thì không thấy lạ ở chỗ nào.
Vì thế Bảo Ý trong cơn mơ hồ đã bước lên thuyền giặc, thế cho nên lát sau có bạn học đứng gọi cô: “Bảo Ý, nói với Thuật nhà cậu là giáo viên gọi kìa.”
Cô cũng bình tĩnh “Ừ” một tiếng đáp lại bạn học đó như bình thường.
Một lát sau cô mới giật mình phát hiện ra: “Cậu ấy đâu có bị điếc, cần gì tớ gọi cơ chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT