Lâm Trân đảo mắt nhìn xung quanh, mọi người trong nhà cần làm gì thì lo làm việc nấy, không ai lên tiếng cả.
Tam Ni đập cửa tới mức muốn bung cánh cửa ra mà không một ai mở cửa cho nó.
Khê Bảo đang ngồi trong sân, đưa tay chống má, đôi mắt ngập tràn hâm mộ nhìn mợ Hai đang chống nạnh chửi đổng.
“Anh Ba ơi, mợ Hai đúng là lợi hại quá chừng, anh đoán xem Tam Ni có chạy về nhà không?” Vừa rồi Tam Ni đứng trước nhà gọi Khê Bảo ơi Khê Bảo à, cô bé không thèm mở cửa cho nó đâu.
Vân Dịch Trình rón rén chạy tới cửa ngó thử, sau đó chạy nhanh vào nhà, nén cười nói: “Chưa về đâu, nó còn đang ăn vạ trước cửa nhà mình đó.”
Khê Bảo chu môi dài tới mức treo được cả chai dầu, vậy cứ để nó ăn vạ đi, dù sao thì cô bé nhất quyết không mở cửa!
Hừ, hôm đó Tam Ni còn muốn cướp kẹo của cô bé, mặc váy mới của cô bé, bây giờ Khê Bảo còn tức đây này.
Huống chia vừa rồi anh Ba, anh Bốn còn nói Tam Ni ngửi thấy mùi thịt thỏ kho thơm quá nên mới muốn đến nhà cô bé ăn chực.
Thời buổi này có mấy nhà được ăn thịt thường xuyên đâu, ai cũng đều hận không thể giấu nhẹm ăn một mình, với lại anh Cả, anh Hai còn chưa được ăn nữa là.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT