Khương Li không bao giờ để đồ đệ của mình phải chịu ức hiếp thêm lần nào nữa. Sau sự việc đó, nàng ghi nhớ thật lâu: nếu có việc cần giải quyết, trước hết nàng sẽ đưa tiểu bạch hổ đến chỗ đại sư tỷ, nếu không được thì cũng phải đưa về nhà để tiểu hồ điệp chăm sóc, tuyệt đối không để đồ đệ phải ở một mình.
Suốt cả mùa hè, tiểu đồ đệ luôn theo sát sư tôn như hình với bóng.
Ở bên Khương Li lâu dần, tiểu đồ đệ bắt đầu nhận ra một số “bản chất” của sư tôn.
Khương Li thường xuyên mua đồ ăn vặt cho đồ đệ. Nhưng tiểu đồ đệ vốn không hứng thú với mấy thứ như hạt dẻ, kẹo hay quả hạch. Ban đầu, do tò mò nên hắn còn ăn thử, nhưng sau đó vẫn quay lại với chế độ ăn thịt động vật của mình.
Lúc đầu, hắn định từ chối, nhưng dần dần phát hiện ra, thực ra người thích ăn mấy món đó chính là sư tôn.
Phát hiện này khiến hắn mỗi lần đều ngoan ngoãn bóc hạt dẻ hay chuẩn bị đồ ăn vặt cho nàng. Khi Khương Li giảng tâm pháp, tiểu đồ đệ sẽ ngồi dưới chân bóc hạt dẻ hoặc quả hạch. Đợi nàng làm xong, hắn liền đem toàn bộ “thành quả” trong ngày giao cho nàng.
Mỗi lần đại sư tỷ hỏi Khương Li:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play