❗️Nữ sư nam đồ, dưỡng thành, xuyên thư, trọng sinh, chữa lành, cứu vớt
Số chương: 81 chương (71 chương chính văn + 10 chương ngoại truyện)
Editor: Quin Quin
Văn án:
Kiếp trước, Khương Li xuyên vào tiểu thuyết ngược văn trở thành nữ chính, lại vô tình trở thành vị hôn thê của Kiếm Tôn - người sau này sẽ dùng một kiếm xuyên tim nàng.
Đúng lúc sắp chịu cảnh chết thảm, nàng tìm được cách trốn vào phần mộ của đại vai ác trong truyện, ẩn nấp suốt 20 năm.
Kiếp này, nàng quay về 300 năm trước.
Trong một đêm tuyết rơi, nàng bắt gặp một đôi mắt giống hệt đại vai ác kia.
Chủ nhân đôi mắt ấy là Vạn Yêu Chi Vương Ngọc Kiếp Phù Du, bản thể là thần thú Bạch Hổ. Người đời đồn rằng Bạch Hổ trời sinh hung tàn, lạnh lùng, khát máu, giết chóc không ngừng.
Sau khi hóa thành yêu quỷ, hắn hủy thiên diệt địa khiến trời sập đất lở, tứ hải chìm trong biển máu, thế giới suýt sụp đổ.
Nhưng không ai biết rằng, 300 năm trước khi còn chưa hóa hình, hắn từng là một Bạch Hổ non trải qua mọi khổ nạn nhân gian.
Thân là Thái tử Yêu giới, hắn lại bị Yêu tộc vứt bỏ, truy sát đến cùng, lưu lạc chốn nhân gian không nơi nương tựa. Bị đói khát, rét mướt hành hạ, những ngày sống sót của hắn còn chẳng bằng một con chó hoang ven đường.
Trong cơn đói rét mùa đông, cậu thiếu niên Bạch Hổ gầy gò, che đi vết thương rỉ máu, thù hận cả thế giới trong màn đêm giá lạnh.
…
Khương Li quyết định nhận hắn làm đồ đệ.
Nàng nuôi hắn khôn lớn, dạy hắn tu luyện, tự nhủ rằng đây là cách để báo ân.
Nàng tin rằng một ngày nào đó, khi hắn trưởng thành, trở thành một thiếu niên tài trí, nhân phẩm, đạo đức vẹn toàn, nàng có thể yên tâm rời xa.
Ngày qua ngày, cậu thiếu niên ngoan ngoãn, trầm mặc, chỉ biết làm mọi cách để khiến sư tôn hài lòng.
Nhưng rồi, một ngày nọ, khi đã trưởng thành, hắn tình cờ nghe được rằng sư tôn từng có một thanh mai trúc mã.
——Hai người ân ái vô cùng, cầm sắt hòa minh.
——Ngay cả khi đang phi thăng cũng không quên quay đầu nhìn nàng một lần, yêu nàng đến khắc cốt ghi tâm.
Thần thú Bạch Hổ nghiêng đầu trầm ngâm.
Hôm ấy, hắn giết sạch tất cả, máu chảy thành sông, trực tiếp kéo chồng cũ của sư tôn từ bậc thang phi thăng xuống giữa đống xác chết.
Trong bộ y phục trắng đẫm máu, thanh niên ôn nhuận như ngọc bước ra, đầy chiếm hữu ôm lấy sư tôn, nhẹ nhàng cọ cọ nàng mà dịu dàng hỏi:
“Sư tôn, sao người không nhìn ta?”
“Sư tôn chẳng phải muốn ta học mèo kêu sao?”
“Đồ nhi từ giờ đều học cho người nghe, được không?”
Huớng dẫn đọc:
1. Để tránh tranh luận, viết rõ trước: Ngay từ đầu giai đoạn ấu niên là thuần túy tình thân + thuần túy tình thầy trò! Sau khi lớn lên tình thân biến chất. Hơn nữa, cả hai đều là yêu quái, sống mấy trăm năm là chuyện bình thường, xin đừng liên hệ với hiện thực! Rất cảm ơn.
2. Tiết tấu chậm, hằng ngày là giữa thầy trò, là hệ chữa lành chứ không phải hệ trí óc (phần áp lực nhất của toàn văn nằm ở mặt ngoài câu chuyện). Đọc cần chút kiên nhẫn~
Tags: Duyên trời tác hợp | Ngọt văn | Xuyên thư | Sảng văn | Nhẹ nhàng | Tình thầy trò
Từ khóa: Vai chính: Khương Li ┃ Vai phụ: Ngọc Kiếp Phù Du ┃ Khác
Tóm tắt: Sư tôn dịu dàng, đồ đệ mãnh hổ, cùng nhau trải qua những ngày tháng yên bình.
P/s: Hãy trân trọng những người yêu thương bạn.