Khương Li hóa thành một con mèo, lông dựng đứng, vội vã bỏ chạy.
Cảm giác bị hôn lên mu bàn tay mãnh liệt đến mức như thể bị thiêu đốt, nóng bừng cả lên. Nóng đến nỗi nàng không thể hiểu nổi, mặt cũng bắt đầu nóng ran. Nàng sờ sờ mặt, một lúc lâu sau nhiệt độ trên mặt mới biến mất.
Đồ đệ gõ cửa muốn cùng nàng giải thích, đứng ngoài cửa kể lại ngọn ngành chuyện của Duyệt Ảnh một lượt.
Nếu như trước kia, hắn vẫn còn chút hoài nghi về tình cảm của nàng dành cho mình, vẫn còn chút không chắc chắn về cái người trong lòng hư cấu kia, thì giờ đây hắn đã có thể khẳng định. Khương Li trong lòng có hắn.
Khương Li cũng không hề giận dỗi đồ đệ, khi gặp Duyệt Ảnh, thái độ của nàng cũng trở nên bình thường hơn nhiều.
Ngọc Phù Sinh cho rằng, mọi chuyện cứ thế kết thúc, hiểu lầm cũng đã được hóa giải.
Chiều hôm ấy, Ngọc Phù Sinh vừa mới về đến Thiên Diễn Tông, vừa bước vào cửa, đã có một đệ tử chờ sẵn đưa cho hắn một vật: “Đại sư huynh, Khương Li trưởng lão dặn rằng, đây là đồ vật nàng chuyển hộ cho Duyệt Ảnh, xin ngài bảo quản cẩn thận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT