Bảo Nha chỉ giữ lại mười lượng, còn lại đều đưa cho cả nhà. Nữ nhi tốt như vậy, muội muội tốt như vậy, chúng ta đi đâu tìm được đây?" Đỗ Kim Hoa thấp giọng hỏi.
Ngay cả Tôn Ngũ Nương cũng có chút chột dạ. Đừng thấy nhà ngoại yêu thương nàng ta như vậy, nhưng nếu một ngày nàng ta có trong tay trăm lượng bạc, nàng ta cũng chỉ nguyện ý đưa cho họ mười lượng bạc thôi, cũng coi như hào phóng rồi.
"Xây cho nữ nhi một gian phòng đi." Trần Hữu Phúc nói, nữ nhi đã tận tâm vì người nhà, thật sự không thể bạc đãi nàng: "Cạnh gian phía đông còn một mảnh đất, có thể xây một gian phòng ở đó."
Đỗ Kim Hoa cũng rất thích mảnh đất kia, bà muốn lão gia và hai nhi tử xây phòng cho Bảo Nha trước, sau đó mới nói tới xây học đường. Nhưng lúc này bà lại nghĩ, vậy học đường xây ở đâu?
"Học đường xây ở đâu thì chọn sẵn để đó đã." Bà nói: "Trước tiên xây phòng cho Bảo Nha, mọi người nghĩ như thế nào?"
Còn có thể nghĩ gì khác? Trần Nhị Lang vỗ ngực nói: "Được! Nếu không lương tâm của chúng ta sẽ nhức nhối!"
"Ngươi mà cũng có lương tâm hả? Phi." Đỗ Kim Hoa gắt hắn ta một cái: "Đừng nói với Bảo Nha. Số tiền này chúng ta tự góp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT