"Không thiếu một chén cơm cho các cháu đâu." Đại bá nương ngăn nàng lại: "Cháu cứ ăn ở nhà đi." Đều là người một nhà, huyết thống từ gia gia truyền lại, ăn cơm có là cái gì? Cho dù thế nào cũng không thể không cho hài tử một miếng cơm ăn.
Gia gia nãi nãi của hài tử đều ở đây!
"Đa tạ Đại bá nương." Trần Bảo Âm nói. Tuy nhiên, ở lại thì không thích hợp lắm, nếu là một hai bữa thôi thì còn có thể ở lại. Nhưng thời gian còn dài, hôm nay cô ở lại ăn, ngày mai thì sao? Sau này thì sao?
"Cháu ăn cơm xong còn phải nghỉ trưa." Nàng nhẹ nhàng từ chối.
Đại bá nương nghe xong sắc mặt càng thêm không tán thành: "Nghỉ trưa? Nhà cháu ồn ào như vậy, cháu có thể nghỉ ngơi ở đâu? Mau ngồi xuống đừng đi. Ăn cơm xong cháu vào phòng ta nghỉ ngơi một lát, ta qua phòng nãi nãi."
Nói đến nước này, chính là thành tâm giữ người. Trần Bảo Âm không thể từ chối được nữa nên nói: "Vậy làm phiền đại bá nương."
"Này, có gì mà làm phiền? Hài tử này thật là đã lễ." Đại bá nương nói, nắm tay nàng đi vào nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play