Sau khi người rời đi, Từ Lâm Lang khẽ thở dài. Ngồi vào bàn, nàng ấy một tay chống cằm, trong mắt lóe lên phiền muộn, có chút buồn chán.
Lần đầu bước chân vào Hầu phủ cảm thấy mới mẻ, háo hức, chờ mong, giờ chỉ còn lại sự gò bó, buồn chán.
Trong phủ quy củ rất nhiều, nhưng đôi khi lại hoàn toàn không có quy củ gì cả. Như là những người hầu trong phủ sẽ bí mật nói huyên thuyên, nghị luận chuyện của các chủ tử. Mà những nghị luận này cuối cùng sẽ truyền đến tai mọi người. Nếu ai có kẻ thù trong phủ, thì đơn giản là người đó sẽ ra tay xử lý.
Từ Lâm Lang không có kẻ thủ. Thậm chí bởi vì trước đây vị Tứ tiểu thư giả kia nhân duyên không tốt, nên nàng ấy nhanh chóng kết được bằng hữu. Tuy nhiên, điều này cũng không khiến nàng ấy có thể khinh suất, bởi chỉ trong vòng nửa tháng ngắn ngủi, nàng ấy đã hai lần phát hiện "bằng hữu tốt" và "tỷ muội tốt" của mình nói trở mặt là trở mặt, nói đâm đao là đâm đao
Chính vì vậy, nàng ấy muốn gửi cho Trần gia một ít bạc, cũng phải chờ đến khi sự việc đến tai Hầu phu nhân, nàng ấy mới dám mở miệng.
Thật sự rất nhàm chán.
Từ Lâm Lang không thích nơi này lắm. Lúc còn ở Trần gia thôn, nàng ấy muốn đi đâu thì đi, tự do tự tại. Đến chỗ đông người còn có thể nghe được rất nhiều câu chuyện phiếm, chuyện thôn Đông thôn Tây, rất náo nhiệt, thú vị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT