Tào Huyễn nhìn qua, muốn nói liên quan gì đến ngươi? Hơn nữa, nàng là một khuê nữ bình thường sao?
Có điều bà là mẫu thân của Trần Bảo Âm, hắn ta kìm nén biểu cảm kỳ lạ trên mặt nhưng không nói gì, năm chặt tay lại bỏ đậu vào túi.
"Không phải ngươi cũng có túi sao?" Đỗ Kim Hoa buồn bực. Không phải là không có gì để đựng, tại sao lại yêu cầu Bảo Nha đưa khăn?
Thấy nhạc mẫu tức giận, Cố Đình Viễn không dám mắng hắn ta vì e ngại thân phận cao quý của đối phương, chỉ có thể nói: "Vị huynh đài này, huynh làm vậy thực sự không phù hợp. Không thân chẳng quen, không nên yêu cầu cô nương đưa đồ vật."
Lời này có lý! Đỗ Kim Hoa gật đầu đồng ý.
"Ngươi quản được ta sao?" Tào Huyễn liếc mắt liền thấy người vừa nói là một cái thư sinh bần hàn, vốn là hạng người hắn ta chưa bao giờ để vào trong mắt, nhưng tên thư sinh này lại xuất hiện ở cửa nhà Trần Bảo Âm, khiến hắn ta quan tâm: "Ngươi là ai?"
Cố Đình Viễn không lên tiếng ngay mà liếc nhìn nhạc mẫu rồi mới trả lời: "Tôi là họ hàng xa của Bảo Âm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play