"Nữ nhân không hiền huệ, là sẽ tổn thương tình cảm phu thê!" Đỗ Kim Hoa dạy dỗ nói: "Con đã trưởng thành, Bảo Nha Nhi, qua hai năm sẽ phải gả ra ngoài, hiện tại nương nói những việc này với con, con đừng giận."
Bà sợ Bảo Nha Nhi giận, cũng sợ Bảo Nha Nhi không bỏ được sĩ diện.
Nhưng Trần Bảo Âm rất bình tĩnh, cởi giày, ngồi vào trong ổ chăn, rất thoải mái mà cong chân lên, ôm đầu gối nói: "Con không giận, nương, người nói tiếp đi."
Đỗ Kim Hoa nghẹn một chút.
Một ngón tay ấn lên trên trán nàng, dỗi nói: "Con đứa nhỏ này, sao lại không biết xấu hổ?" Trước nay chưa từng thấy nàng xấu hổ!
"Con giống nương, con xấu hổ cái gì?" Trần Bảo Âm mở to đôi mắt trong sáng, như Đỗ Kim Hoa nói lời này rất kỳ quái.
Nhưng Đỗ Kim Hoa biết nàng là tính tình gì, cười lạnh một tiếng: "Con giống ai con cũng không biết xấu hổ!" Đứa nhỏ này, nhanh mồm dẻo miệng, ăn nói khéo léo, với nàng mà nói "Giống nương ta xấu hổ gì", với người khác sẽ nói "Người nào cũng đáng khiến ta xấu hổ".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play