Đỗ Kim Hoa không muốn nghĩ tới, là Lâm Lang không thèm để ý. Chỉ nghĩ đến Bảo Nha Nhi phải thông minh. Đỗ Kim Hoa bà đã sinh ra một cô gái thông minh như vậy! Tự hào nhấm nháp hạt dưa, Đỗ Kim Hoa hiếm khi nếm trải cảm giác nhàn rỗi.
Sau đó, nhìn thấy một bóng người đi bộ từ phía Bắc mang theo một cái giỏ. Nhìn kỹ một chút thì đó không phải là đại tỷ Cố gia sao?
"A?" Đỗ Kim Hoa thấy người đến gần, giống như hướng về nhà mình, bà vẫy tay: "Đại tỷ Cố gia, có việc gì sao? Vào đi, vào nói chuyện đi."
Cố Thư Dung nở nụ cười trên môi bước vào cổng hàng rào tre nói: "Đại nương, người cứ gọi con là Tiểu Dung là được rồi."
"Ừm, Tiểu Dung." Đỗ Kim Hoa nói: "Con đến có chuyện gì?" Vừa nói, bà vừa vào phòng đem một cái ghế gỗ ra ngoài.
Lúc này mặt trời vừa phải, không có gió, so với trong nhà có nắng còn ấm hơn.
"Không có việc gì." Cố Thư Dung ngồi ở trên ghế gỗ, nói: "A Viễn đang đọc sách, một mình cũng buồn chán cho nên tới nói chuyện với người, người đừng chê con phiền."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play