Nhưng Trần Bảo Âm không cảm thấy phiền, bởi vì nàng phải thành thân, sau này thời gian còn có thể nghe bà nhắc nhở sẽ ít đi rất nhiều.
Đỗ Kim Hoa lại làm như không nghe thấy, vẫn đang nói liên tục không ngừng nghỉ: "Sau khi vào hỷ phòng, khăn voan không được tự nâng lên, phải chờ tân lang tới nâng khăn."
Cổ họng Trần Bảo Âm nghẹn lại, nàng muốn gật đầu nhưng đầu nàng căn bản không nhúc nhích được, nàng nói: "Dạ."
Tiền Bích Hà nhận ra điều gì đó thì đuổi Đỗ Kim Hoa đi: "Nương, thức ăn của khách đã chuẩn bị xong chưa? Hay người đi xem một chút đi."
Hôm nay Bảo Nha Nhi thành thân, trong nhà nhiều chuyện phải làm nên hàng xóm đến hỗ trợ cũng nhiều, cũng nên mời người ta một bữa cơm. Mà cơm này cũng không nhất thiết phải do bà bà và tức phụ các nàng làm vì cũng không có thời gian, tất cả đều nhờ đại nương cùng các tẩu tẩu của Bảo Nha Nhi tới giúp.
"Kêu ta làm gì, con không đi sao?" Đỗ Kim Hoa hỏi ngược lại. Bà không muốn đi. Nhưng vòng vo không đầu không đuôi hai lượt, trong miệng bà cằn nhằn nhưng chân vẫn bước ra ngoài. Chỉ là lúc ra cửa bà lén cúi đầu lau khóe mắt.
Trần Bảo Âm không phát hiện ra, nàng đang bị hai tẩu tẩu vây quanh mặc hỷ phục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT