Nhưng hiện tại hắn nghiêm túc liếm, cật lực để hy vọng sống sót của mình nhiều hơn một phần. Báo thù, hắn còn chưa báo thù hắn không thể chết!
Tiếng bước chân dần dần tới gần, Trương Cẩn Nhược theo bản năng căng cứng thân thể, cảnh giác nhìn lại. Ngay sau đó, đầu lưỡi của hắn đè xuống một mảnh vỏ trứng vô tình ăn vào miệng, nói: "Nếu ta sống, ta sẽ trả lại trứng cho ngươi."
Cố Thư Dung không phải đến đòi hắn trả trứng. Một quả trứng gà mà thôi, Cố gia không tính là gia đình giàu có gì nhưng cũng không đến mức ngay cả một quả trứng gà cũng không cho nổi.
"Ngươi..." Nàng mím môi, đột nhiên lấy mấy khối bạc vụn trong lòng bàn tay ném đến bên cạnh hắn "Ngươi bảo trọng."
Nói xong vội vàng xoay người chạy đi, không quay đầu lại nữa.
Có thể hắn ta là người xấu cũng có thể không phải. Cố Thư Dung nhìn không nổi hắn ta chật vật khuất nhục như vậy, nhưng lại không dám giúp hắn. Vội vã ném lại một vài lượng bạc sau đó trở về nhà.
Nàng chỉ xem chuyện này là một tai nạn rất nhanh ném ra sau đầu. Về đến nhà liền nói với Trần Bảo Âm: "Giá thức ăn ở kinh thành đắt hơn trấn hai ba văn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT